Đã không còn cảm giác muốn gần gũi, quan tâm nữa vì càng quan tâm, càng muốn được yêu thương thì càng bị xa lánh, bị xua đuổi như một người đi van xin sự thương hại từ chồng mình. Sống với nhau như nghĩa vụ và ngày qua ngày với bao nhiêu tẻ nhạt và buồn chán.
Hai vợ chồng lại cãi nhau, nói là cãi nhưng dường như chỉ mình tôi độc thoại, chồng tôi bỏ đũa và gầm gừ trong cổ họng với vẻ mặt tức giận. Tôi càng bực trước thái độ đó của chồng, tôi đay nghiến chồng mình với những lời lẽ cay nghiệt, xúc phạm nhất cho bõ tức nhưng chồng tôi vẫn vậy, vẫn nhu mì, vẫn nhẫn nhịn, vẫn hờn dỗi như một phụ nữ chính hiệu. Tôi thấy thất vọng, tôi không muốn làm người cứng rắn, tôi muốn làm người phụ nữ bình thường, muốn được dỗ dành, muốn được hờn, được dỗi nhưng thường thì khi có chuyện gì anh lại là người hờn, giận trước, tôi lại là người đi dỗ dành. Tôi trở thành người đàn ông trong nhà mất.
…Những lúc như vậy tôi lại nhớ đến anh, mặc dù anh chưa từng trải, chưa thành đạt nhưng tôi tìm thấy trong anh một chỗ dựa, một người đàn ông đích thực mà tôi có thể yên tâm giao phó cuộc đời mình. Anh luôn dịu dàng, ân cần khi thấy tôi có vẻ lo lắng, nóng nảy, anh cố gặng hỏi và an ủi, động viên tôi làm cho tôi luôn cảm thấy được chia xẻ, được đồng cảm. Ở bên anh, tôi có thể nũng nịu như bao người con gái khác. Nhưng lúc cần, anh cũng rất dứt khoát và cương nghị. Khi bên anh, tôi thấy mình thật yếu đuối và muốn anh che chở. Tôi nể, phục anh vì những điều đó.
Còn chồng tôi, kể từ sau khi cưới đến nay đã được gần 5 năm nhưng dường như chồng tôi chưa bao giờ tỏ ra còn quan tâm đến tâm trạng của tôi nữa. Lúc nào về đến nhà cũng gầm gừ, khuôn mặt cũng cau có và xa cách. Sống với nhau như nghĩa vụ và ngày qua ngày với bao nhiêu tẻ nhạt và buồn chán. Không còn cảm giác muốn gần gũi, quan tâm nữa vì càng quan tâm, càng muốn được yêu thương thì càng bị xa lánh, bị xua đuổi như một người đi van xin sự thương hại từ chồng mình. Cảm giác thất vọng ngày càng tăng. Không còn cảm giác yêu thương, không còn cảm giác đó là một nửa của mình nữa.
…Khi ở bên anh, tôi cảm nhận được anh say mê tôi như thế nào, mặc dù thân hình tôi quá khổ, xấu xí nhưng khi ở bên anh, anh luôn vồ vập luôn khao khát gần gũi làm tôi cảm giác mình thật quyến rũ. Anh hôn tôi bất cứ khi nào có cơ hội, anh làm tôi cảm thấy mình thật sự là người phụ nữ hạnh phúc nhất khi có anh. Anh tạo cho tôi cảm giác được yêu và được hưởng thụ cuộc sống ái ân trọn vẹn. Lúc nào cũng muốn bỏ tất cả để đến bên anh, để được anh yêu thương, được anh âu yếm.
Khi ở với chồng, mọi thứ dần đi vào bế tắc và thấy mình giống như một người đi van xin tình yêu. Muốn hôn chồng hay muốn chồng hôn thì nhận được câu nói đầy ý nghĩa: Gớm!. Muốn gần gũi thì nhận được cái nhăn mặt và cau có, thậm chí gào lên cộc lốc: Làm chi đó…Cút!. Thật là xót xa.
…Anh vẫn mặc chiếc áo caro cũ kỹ, vẫn chưa có công việc ổn định, chưa kiếm được nhiều tiền nhưng anh luôn đưa tôi đi dạo mát. Không cần vào những quán cà phê đắt tiền nhưng khi nào tôi thèm, anh cũng chở tôi đi khi thì uống ly nước mía, khi thì ly sinh tố, khi thì cây kem. Tôi thấy như vậy cũng đủ biết anh quan tâm, thương yêu tôi rồi. Mặc dù chưa được ở cùng nhau nhưng tôi vẫn luôn tin tưởng mình sẽ có cuộc sống hạnh phúc. Mặc dù sẽ không có nhiều cơ hội để đi du lịch nhưng những giây phút sống bên anh và các con sẽ luôn tràn đầy niềm vui, một cuộc sống đáng trân trọng, mơ ước.
Chồng tôi không như anh, đối với chồng tôi đi ăn hải sản, đi nhậu, đi nhà hàng mới thể hiện được đẳng cấp của mình. Cũng phải, chồng tôi giờ đã là người làm ra tiền, thích chở vợ con đi ăn những món mà mình thấy ngon, bổ là được, cần gì quan tâm vợ con muốn ăn gì, thích ăn gì, có chở đi ăn là mừng lắm rồi.
…Khi có dịp ở gần nhau, anh luôn tìm mọi cách để được cùng tôi làm mọi việc, anh không quản việc lớn, việc nhỏ, anh bảo việc gì hai người làm cũng vui hơn. Tôi cảm thấy mình hạnh phúc quá.
Lúc trước chồng đi công tác xa, tôi cũng tự mình làm việc nhà, tự nuôi con vẫn ổn. Bây giờ chồng về, tôi muốn cả 2 cùng làm việc nhà, chủ yếu để cùng có nhiều kỷ niệm, khi cả hai cùng làm sẽ tạo được không khí trong một gia đình. Tôi không biết chồng mình đang nghĩ gì và muốn gì nữa, đối với chồng tôi như một kẻ ở cùng trong một mái nhà mà không có bất cứ mối quan hệ hay rằng buộc gì. Anh cau có, khó chịu nhưng khi tôi hỏi anh không trả lời, tôi hỏi về công việc của anh thì anh bảo biết gì mà hỏi…Tôi thật sự không biết cuộc hôn nhân với chồng sẽ đi đến đâu và tôi sống như vậy mãi có chịu đựng được cho đến khi con tôi lớn không nữa. Sống như một cách đánh lừa cảm xúc, đánh lừa bản thân, đánh lừa họ hàng. Luôn tỏ ra là mình là người vợ hạnh phúc nhất vì được chồng quan tâm, thương yêu, chăm sóc từng cái áo, từng đôi dép…
Không biết tôi như thế này có phải là người vợ đang ngoại tình không nữa, mặc dù chỉ ngoại tình trong tư tưởng với chính hình ảnh của chồng mình 7 năm trước. Quả thật 7 năm là rất dài đối với những ai chờ đợi một người đi xa nhưng so với một đời người thì thật ngắn ngủi. Thế nhưng nó lại có thể làm thay đổi tính cách, suy nghĩ của một con người đến nỗi bản thân họ cũng không nhận ra mình nữa.
thien phuong đã bình luận
Doc bai viet cua ban, minh thay giong cuoc doi minh qua. Giong den tung cm. Gia nhu chong cua minh va cua ban doc duoc bai viet nay nhi, va gia nhu chong minh va ban thay doi, va yeu thuong minh thi minh hanh phuc biet bao.
Cuoc song sao nhieu nuoc mat the nay! Tat ca vi yeu ma ra the nay phai khong ban………
ngoczenky đã bình luận
nho mot nguoi trog tm toi de quen mot nguoi ra dj ko mot lọ em yeu anh nhu the mjh mat nhau that rọ em ko pjt lọ tạ em hay anh núa dạ anh em co don khi nho den anh va em cug chj bjet khok khj nho toi anh tạ vj em yeu anh wua ma thọi
ngoczenky đã bình luận
umk gio mjh phai co gag thọi cuoc sog ko giog cuoc doi pan ak co gag len thoi ban ak bjet lam sao bay gjo nua co quen di thoi tap quen di thoi
pb đã bình luận
Chào mọi người , hôm nay tôi viết tâm sự của tôi lên đây mong mọi người chiêm nghiệm và đánh giá giúp tôi về chuyện tình cảm của tôi và 1 người tôi đã đang và sẽ mãi xem là vợ nhưng lại không phải là vợ…
Tôi sinh ra trong 1 gia đình 4 anh em mà tôi là con trai cả , ba mẹ tôi làm nghề kéo xe bò (1 nghề mà ai nghe qua cũng biết là nghèo) nhà đã nghèo ba tôi lại ham mê bia rượu . Tôi lớn lên trong những tiếng la mắng chửi bới của ba tôi , tôi đã học nhưng vì hoàn cảnh và vì sự đánh đập của ba tôi , tôi đã bỏ bê và mất căn bản từ khi học lớp 6 . Tôi đã ráng học đến khi lên lớp 10 thì nghỉ học và đã ra ngoài đi học nghề nhưng…vì tôi từ nhỏ đến lớn sống trong 1 gia đình có người cha hay xay xỉn đánh đập nên đầu óc của tôi ngày càng 1 u mê và học nghề thì không đâu vào đâu , tôi đã quen rất nhiều người con gái nhưng chẵng ai lại làm tôi đau đớn và mất đi nghị lực sống như từ khi tôi quen em . Tôi quen em vào dịp bạn thân tôi mời tôi đi ăn đám cưới của 1 người bạn mà cậu ấy quen và tình cờ tôi được gặp em , ban đầu tôi không nghĩ mình sẽ yêu em nhanh va sâu đậm đến như vậy đến tận bây giờ tôi vẫn không biết là tại vì sao . Có lẽ là duyên phận , đúng chỉ có duyên phận mới cho tôi và em đến gần nhau như thế , khi tôi quen em..em đã cho tôi biết em có bệnh trong người đó là viêm ổ tử cung em nói em lo sợ mình sẽ không có con và tôi sẽ bỏ em đi tìm người khác . Tôi đã an ủi em và nói với em rằng : ” em đừng lo xã hội bây giờ tiên tiến lắm chắc chắn anh sẽ kiếm được tiền cho em chữa trị thôi mà vả lại anh tin em vẫn sẽ có con bình thường như bao người khác thôi em đừng lo…” em đã mỉm cười và lao vào vòng tay tôi và mỉm cười bảo : ” thật vậy hả anh vậy thì em yên tâm rồi..” và em đã chung sống với nhau như vợ chồng . Em sống trong gia đình tôi 1 thời gian , đến khi em nói em có con tôi mừng như mở cờ trong bụng em còn nói : ” tuần sau mình đến khám tim thai nha anh ” tôi nghe mà tưởng mình đang say trong giấc mộng đẹp và hôm qua em nói cho tôi biết rằng : ” em yêu anh lắm , nhưng ở gia đình anh em sống không được . Ba anh thì suốt ngay bia rượu , em út thì mùng mền sáng dậy không lo . Em yêu anh nhưng gia đình anh ăn nói tục tĩu quá em không làm đám cưới với anh đâu , còn con mình thì đã…mất rồi anh ah ” cô ấy khóc tôi thấy lòng mình như nghiêng ngã cả trái tim nhưng tôi không đau bằng cơn đau mà chiều nay em dành tặng cho tôi em đã nói cho tôi biết tin em sắp lấy chồng và con mình chưa hề mất . Tôi nghe tin mà thấy đất trời như sụp đỗ tôi muốn níu kéo lại 1 chút gì đó cho riêng tôi đó chính là đứa con chưa đầy 3 tháng đang hình thành trong bụng em nhưng…em đã chối từ không cho tôi cơ hội và cũng không cho tôi được nhìn nhận lại đứa con mình với lý do : ” em sợ con mình khi ra đời sẽ hư hỏng như gia đình anh , em muốn con mình có được tương lai tốt đẹp hơn giàu có hơn vì thế anh đừng nói ra là em đã có con với anh..anh nhé không em và con sẽ chết mất ” . Bây giờ đây tôi sắp phải đi xa , mong muốn của tôi đã tàn úa tôi mong se không có 1 mảng tình yêu nào vụn vỡ như của tôi nửa . Mong sao các bạn nào đọc được bài đăng này của tôi hãy nhớ lấy 1 điều giàu có chưa chắc được hạnh phúc và nghèo đói chưa chắc là cái tội , tình yêu không bao giờ đo đếm bằng tiền tài vật chất hoặc phẩm giá của 1 gia đình mà là của người bạn đang đã và sẽ yêu . Cảm ơn các bạn đã đọc bài đăng này chào các bạn…………
ngoczenky đã bình luận
gia nhu mjh dug gap nhau cvo le em da ko buon nhu vay dau anh ak buoi chj chi nho anh buọi toi kug vay em phai lam sao day khj ko co anh ben canh cuoc sog em nhu suy sup ko mum nmot kai gj nua tim em can co anh dai oi anh bjet ko
maybuon đã bình luận
Sao cuoc doi cua chung minh lai kho nhu vay? gia dinh minh cung giong như dia nguc vay. chong luc nao cung nhu mot co may. minh luc nao cung khao khat duoc yeu thuong nhung khong bao gio co. minh cung vi cac con ma song den nay da duoc 12 nam roi. cang ngay minh cang khong con cam giac gi nua, minh mac benh lanh cam mat roi. bay gio minh dang muon thoat khoi cuoc song nhu the nay. khong biet minh co quyet dinh dung khong? nhung minh se thu xem, vi hien tai minh cam thay song ma nhu da chet.
ngoczenky đã bình luận
noi nho nay ky uc nay em lun giu mai trog tim em