“Có chồng cũng như không” đó là hoàn cảnh éo le của tôi lúc này.
Làm việc tại một công ty truyền thông lớn và có tiếng tăm, tôi luôn nổi bần bật vì vẻ bề ngoài xinh xắn của mình. Bạn bè, đồng nghiệp đều thầm ghen tị và nhận xét là sao nhìn tôi lúc nào cũng xinh khủng khiếp thế. Tôi là con gái miền Nam, nhờ cha mẹ và trời phú, tôi có dáng vẻ rất cao ráo, trắng trẻo, xinh xắn hơn siêu mẫu. Có rất nhiều chàng trai lớn tuổi, nhỏ tuổi hơn si mê tôi như điếu đổ. Nhưng vì còn rất trẻ (tôi sinh năm 89), nên tôi luôn thờ ơ với chuyện yêu và lập gia đình.Nhưng rồi tôi cũng gặp anh – người chồng già chát của tôi sau này. Khi ấy anh đang là giám đốc một công ty mỹ phẩm và cũng là một người nổi tiếng trong lĩnh vực bán hàng đa cấp. Anh khá giàu có, nhìn bên ngoài thì anh có vẻ rất rộng rãi. Nhưng thực chất bên trong, anh lại là một người đàn ông keo kiệt khủng khiếp (đến sau này lấy anh rồi thì tôi mới biết điều này).
Lần đầu chúng tôi gặp nhau tại một hội nghị khách hàng quy mô lớn ở Nha Trang. Vì anh ấy hơn tôi 20 tuổi, cũng có nghĩa là anh chỉ thêm vài tuổi nữa là bằng tuổi bố mẹ tôi nên tôi hầu như không ấn tượng gì hết. Tuy nhiên, anh thì khác. Anh nói khá ấn tượng với tôi và muốn theo đuổi tôi.
Đã nhiều lần tôi hỏi lòng mình rằng có yêu anh không thì câu trả lời luôn là không. Tôi không yêu anh, cũng không bao giờ muốn lấy anh. Nhưng mẹ tôi thì khác, bà lại rất thích anh và muốn tôi lấy anh. Bà nói rằng, anh xuất thân từ người miền trung lam lũ, lại đi lên từ nghèo khó nên trong tương lai sẽ hứa hẹn sẽ cho tôi một người chồng chịu thương chịu khó và thành đạt. Nhưng mẹ tôi đâu có biết rằng, chính vì xuất thân trong lam lũ nghèo khó nên anh luôn ky cóp mà không bao giờ chịu bỏ ra một xu một hào nào ngay cả những gì chính đáng nhất vì sợ lãng phí!?
Trước sự chênh lệch tuổi tác quá lớn và cái cơ bản là tôi không có một chút tình cảm nào với người đáng tuổi cha mình nên tôi nhất quyết phản đối và không nghe lời mẹ. Nhưng mẹ tôi vì muốn tôi phải lấy anh nên nhiều lần ốm nặng (sau này tôi mới biết bà giả vờ ốm) để ép tôi phải đồng ý. Cuối cùng vì quá thương mẹ mà tôi cũng phải nhắm mắt đưa chân để chiều theo ý bà.
22 tuổi, tôi lên xe hoa trong sự ngỡ ngàng của nhiều bạn bè và đồng nghiệp. Bạn bè tôi nhiều đứa không hiểu hoàn cảnh éo le của tôi, chúng cứ chê trách tôi là hám của, hám giàu nên mới yêu nhanh cưới nhanh một người gần bằng tuổi cha mình. Nhưng chúng đâu biết rằng, lấy chồng mà không có tình yêu, lấy chồng mà chồng keo kiệt như chồng tôi thì có chồng cũng như không thậm chí có chồng cũng thêm khổ tâm và chán chường.
Hiện, chúng tôi lấy nhau đã được 1 năm rồi. Để tiện công chuyện làm ăn, vợ chồng tôi về ở hẳn bên nhà ngoại từ sau ngày cưới. Mang tiếng là lấy được chồng giàu sang, chồng già sẽ được chiều chuộng hoặc tiêu pha thoải mái, còn tôi thì ngược lại. Tuy ở bên đằng ngoại, nhưng chồng tôi không hề đóng góp bất cứ một đồng tiền sinh hoạt hàng ngày nào. Những lần đầu, không thấy chồng già ỏ ê chuyện đóng góp tiền sinh hoạt hàng ngày, tôi còn nghĩ hay anh nhiều việc nên không bận tâm và thấy ngại nhắc. Nhưng thấy tình trạng này liên tiếp xảy ra, tôi cũng nhiều lần nhắc anh đóng tiền ăn cho ông bà ngoại. Lần nào, anh cũng lờ tịt đi hoặc anh bảo phải để dành tiền đề làm nhà cho bố mẹ chồng tôi. Trong khi bố mẹ chồng tôi vẫn có nhà tầng kiên cố để ở và bố mẹ chồng cũng gọi lên bảo không cần tiền đó. Nhưng anh vẫn không chịu đưa cho vợ một đồng nào để trang trải chi tiêu hàng ngày và đóng tiền ăn cho ông bà ngoại.
Do đó, lấy nhau 1 năm, mang tiếng là chồng giàu có làm giám đốc một hang mỹ phẩm lớn, kinh doanh thành đạt là vậy mà tôi chẳng bao giờ được chồng đưa tiền hay cầm tiền. Hình như anh không hề có nghĩa vụ là chồng phải lo toan này nọ. Tất tật các khoản tiền lớn nhỏ trong nhà hàng ngày, toàn do một tây tôi phải lo liệu, xoay xỏa.
Chưa kể, kinh doanh thành đạt là vậy, nhưng anh chưa bao giờ biếu ông bà ngoại, bà nội lấy một đồng. Thậm chí nhà có công việc gì, anh cũng không bao giờ sởi lởi ra một đồng nào cả. Là vợ, tôi cũng chưa bao giờ được anh tặng một món quà nào nhân một dịp nào đấy. Những lúc anh đi công tác về, thấy tôi vừa đi mua sắm quần áo đẹp để đi làm, đi chơi, anh tỏ thái độ không hài lòng ra mặt vì tiếc rẻ. Nhưng tôi cứ lờ đi bởi vì anh có đưa cho tôi đồng nào đâu mà tôi phải sợ hoặc dè chừng…
Nói chung, cuộc sống vợ chồng tôi không chỉ luôn xung đột về kinh tế mà còn sống rất không hạnh phúc vì chênh lệch tuổi tác quá lớn, suy nghĩ cũng trái ngược nhau. Nhiều bạn bè khuyên tôi nên ly hôn nhưng tôi cứ mặc kệ. Phần vì tôi rất sợ phụ nữ mà phải trải qua 2 đời chồng, phần vì trong cuộc sống hàng ngày, tôi cũng rất ít khi phải gặp người chồng già nua và keo kiệt ấy. Bởi vì anh chồng già của tôi rất hay phải đi công tác nên số lần anh có mặt ở nhà cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay. Nhiều người cũng bảo tôi nên cảnh giác vì có thể anh có bồ nhí ở bên ngoài. Nhưng tôi lại rất yên tâm vì điều này bởi vì với bản tính keo kiệt như của chồng tôi thì chắc chắn 100% anh ấy sẽ không bao giờ chịu chi tiền cho mấy khoản phù du này.Song nhiều lúc tôi thấy thật sự chán chường và cám cảnh cho cuộc sống vợ chồng của tôi? Hình như tôi có chồng cũng như không có chồng? Tôi phải ứng xử sao với chồng già giàu có nhưng keo kiệt bủn xỉn của mình đây?
huong đã bình luận
ban oi! toi cung co chong gia nhu hoan canh cua ban.cung keo kiet va vo tam.nhung doi ban con dai lai la nguoi xinh dep, co nghe nghiep.ban nen li hon di.song nhu vay chi lam ban gia nguoi di thoi.hay biet nghi cho minh ban a.ko sau nay lai hoi tiec day.toi thay chuyen chan goi cua ban chac cung chang ra ji phai ko?
liza đã bình luận
hi za,
hân hạnh biết các bạn được không ? rất nghiêm túc,
hs cjv đã bình luận
có ai bảo chồng già là xướng đau cơ chứ, nếu chồng bà keo kiệt vậy
khổ thân,
Liên đã bình luận
BẠN LI DỊ ĐI, BẠN VẪN CÒN TRẺ CÒN NHIỀU CƠ HỘI TÌM KIẾM HẠNH PHÚC MÀ, ĐỪNG ĐỂ ĐỜI MÌNH LÃNG PHÍ VÌ 1 LÃO GIÀ NHƯ THẾ NHÉ. VÔ VỊ LẮM BẠN À
ngoc thao đã bình luận
lam sao ma chiu dung mai duoc.tot nhat la giai phong som duoc ngay nao hay ngay ay huz…
thanh ha đã bình luận
ôi cứ dọa bỏ lão già đó vài lần xem xao.để xem lao yêu vơ hơn hay yêu tiền của lão hơn.nếu lão yêu tiền hơn thì cũng không nên tiếc lão chồng già đó làm gì cả bye lão luôn
Linhduly đã bình luận
Chân thành khuyên bạn nên li dị người chồng ti tiện đó ! Tôi biết bạn vì sợ mọi người dị nghị, vì ngại đối mặt với cái nhìn thiếu thiện cảm của xã hội về người phụ nữ ly dị chồng! Nhưng bạn còn rất trẻ, 23 tuổi , và giữa 2 người cũng chưa có ràng buộc về con cái. Hơn hết là bạn k hề có tình cảm với lão ta….. Bạn thông minh, bạn xinh đẹp. Và bạn đáng được hưởng những điều tốt đẹp hơn thế ! Xã hội bây giờ cũng thoáng hơn rất nhiều , đừng chỉ vì một nỗi lo sợ và lòng kiêu hãnh mà đánh mất đi hạnh phúc của mình ! chúc bạn sớm tìm ra câu trả lời tốt nhất cho bản thân mình
Nguyễn Thiện Tâm đã bình luận
Chào ban !
Qua những gì bạn viết, mình rất tiếc cho bạn, một bạn gái trẻ, xinh đẹp, năng đông trong cuộc sống. không may lấy phải người chồng keo kiệt, trong khi khả năng kinh tế rất ổn định. Mẹ của bạn có một phận trách nhiệm đã can thiệp thái quá để bạn lấy anh ấy. Riêng bạn cũng yếu đuối khi chấp nhân lấy nhưng không có tình yêu. Bạn có biết hôn nhân thời hiện đại không có tình yêu rất khó hòa hợp. Bản chất rất khó thay đổi, quan trọng bạn phải thuyết phục và tác động, để anh ấy hiểu và chia sẽ, cải thiện lại kinh tế. Bạn đã nói rất ngại đõ vỡ trong hôn nhân, nếu như bạn đã cố gắng nhưng anh ấy không cải thiện. Cách tốt nhất bạn nên ly hôn, thà đau một lần còn hơn khổ suốt đời. Bạn còn trẻ và còn rất nhiệu cơ hội để làm lại. Hiên tại bạn không nên có em bé, để xem anh ấy có tích cực thay đổi ….. Sau những quyết định sai lầm mình hy vọng bạn thận trọng và tỉnh táo hơn trong cuộc sống hôn nhân. Chúc bạn sớm tìm thấy và sống trong tình yêu thưc sự của bạn. Chào bạn