Bà mắng mỏ tôi chỉ vì một miếng ăn mà làm mình làm mẩy. Bà giận dữ thông báo: “Từ ngày mai, ngày nào tao cũng mua món đó cho mày ăn, đến lúc nào mày nói tao đừng mua mới thôi”. Những lời nói đó chẳng khác gì ngàn nhát dao đâm vào tim tôi khiến tôi càng tức tưởi, đau lòng.
Đến tháng 10 này, tôi lấy chồng được tròn năm. Kinh tế gia đình vừa phải, bố mẹ chồng đều là những người có học nên cuộc sống làm dâu của tôi không quá vất vả. Nhưng chỉ buồn một nỗi, trong con mắt họ, tôi vẫn là người dưng.
Chồng tôi có một người em gái đang là sinh viên năm cuối. Nhưng do được yêu chiều từ nhỏ nên em vô cùng đỏng đảnh và khó gần. Từ ngày về làm dâu, sợ mọi người san sẻ tình cảm, em càng trở nên “yêu sách”.
Tôi hỏi han thì em ậm ừ vâng dạ. Tôi nhờ việc nhà thì em làm nhưng tuyệt nhiên không biểu hiện cảm xúc. Em chưa một lần tỏ vẻ hỗn láo hay cãi lời chị dâu, nhưng chính sự lảng tránh và vẻ mặt lạnh lùng đó khiến tôi ngột ngạt.
Em chồng là vậy, mẹ chồng khiến tôi buồn lòng hơn. Bà phân biệt đối xử rất rõ giữa con gái và con dâu. Mỗi khi bữa cơm được dọn ra, nếu hôm đó có món gì đặc biệt thì không mấy khó khăn để phát hiện mẹ liên tục nhắc nhở con gái ăn: “Con ăn nhanh lên kẻo hết”.
Bản thân tôi cũng là con gái một gia đình khá giả. Từ nhỏ, tôi cũng được mẹ chăm bẵm từng miếng ăn giấc ngủ như thế. Bởi vậy, chứng kiến cảnh bị mẹ chồng phân biệt, tôi tủi thân muốn khóc.
Tôi cũng không buồn tâm sự với chồng. Nói ra có khi lại bị anh cho là nhỏ nhen ích kỷ vì miếng ăn. Và tôi tin không mấy đàn ông đủ sâu sắc và nhạy cảm để nhận ra những tình huống đáng buồn này của vợ.
Rồi những lần đi chợ, siêu thị cùng nhau, mẹ và em chồng luôn bỏ mặc tôi tay xách nách mang mà ung dung khoác tay nhau đi trước như thể tôi chỉ là một con giúp việc.
Một lần mới đây, sau giờ tan sở, tôi gọi điện báo về nhà không ăn cơm tối vì làm tăng ca. Nhưng làm đến 8 giờ, vì nóng ruột nên tôi xin phép về trước. Trong lòng có chút áy náy vì để mẹ chồng phải lo cơm tối, tôi hăm hở ghé nhà hàng mua một con vịt quay Bắc Kinh để chuộc lỗi.
Lặng lẽ về đến nhà thì đã nghe tiếng cười đùa rôm rả từ phòng ăn. Tôi nghe giọng em chồng cất lên lanh lảnh: “Nhờ chị dâu đi vắng nên hôm nay con mới được ăn ngon”. Rồi giọng mẹ chồng tôi ấm áp: “Ừ, lâu rồi nhà mình mới lại có không khí gia đình”.
Nghe những câu này mà tôi chết điếng. Thì ra bấy lâu nay tôi chỉ là người lạ bỗng dưng chen vào đời sống riêng tư của mọi người nhà chồng thôi sao?
Ghé mắt vào phòng ăn, tôi chua xót nhận ra rằng không chỉ có mẹ và em chồng mà cả bố và chồng tôi cũng ở đó. Cả gia đình đang quây quần ăn đúng món mà tôi đang cầm trên tay.
Vậy ra, gần một năm làm dâu, tôi vẫn không được thừa nhận là người một nhà? Tôi cay đắng tự hỏi một miếng ăn đâu có quá đắt đỏ đến nỗi không thể san sẻ cùng tôi. Tôi càng buồn hơn khi hai người đàn ông còn lại không hề lên tiếng phản đối mà chỉ cắm đầu ăn.
Nếu bữa tối đó chỉ là một bữa cơm bình thường thì tôi sẽ không tủi thân đến vậy. Nghĩ đến đó, tôi bật khóc không dứt. Không kiềm được cái nấc nghẹn ngào thành tiếng, mọi người nhanh chóng phát hiện ra sự có mặt bất đắt dĩ của tôi.
Mắt tôi nhòa đi nên không còn muốn để ý đến 4 gương mặt thoáng sượng sùng như thế nào. Nhìn món ăn đang còn dang dở trên bàn và trong túi xách tôi cầm trên tay, tôi chắc chắn họ đã rất xấu hổ.
Tối hôm ấy, tôi xin phép đi ngủ sớm. Về đến phòng, tôi kéo chăn khóc như mưa. Chồng thỏ thẻ xin lỗi và thanh minh rằng gia đình anh không có ý như vậy. Nhưng chính mắt tôi đã nhìn thấy, tai tôi đã nghe thấy.
Ngày hôm sau, tôi ốm nên vẫn nằm liệt giường. Mẹ chồng lên phòng hỏi han đôi chút nhưng thấy tôi vẫn chưa vui vẻ trở lại thì nhanh chóng đổi sắc mặt.
Bà mắng mỏ tôi chỉ vì một miếng ăn mà làm mình làm mẩy. Bà giận dữ thông báo: “Từ ngày mai, ngày nào tao cũng mua món đó cho mày ăn, đến lúc nào mày nói tao đừng mua mới thôi”. Những lời nói đó chẳng khác gì ngàn nhát dao đâm vào tim tôi khiến tôi càng tức tưởi, đau lòng.
Và bà nói là làm thật. Từ hôm sau, bữa cơm nào cũng có món vịt quay dành riêng cho tôi. Bà đặt đĩa vịt quay đánh cạch trước mặt tôi rồi lớn tiếng bảo: “Đấy, mày ăn đi cho sướng mồm. Lớn rồi mà vẫn tị nạnh với em từng miếng ăn”.
Tôi oan ức vô cùng. Tôi chỉ buồn vì bị xem như người ngoài chứ đâu đến nỗi ích kỷ vì chút chuyện nhỏ nhặt đó.
Hôm nay đã là bữa cơm thứ 5 có món vịt quay. Đây chẳng khác gì là một hình phạt độc ác dành cho tôi. Mẹ chồng còn đay nghiến với hàng xóm: “Thóc cao gạo kém mà ngày nào nhà này cũng phải mua đồ ăn xịn cho con dâu”.
Tôi nhai cơm như nhai sỏi. Tổi chỉ biết cắn răng để không khóc trước mặt mọi người. Chồng tôi thì phản đối mẹ vô cùng yếu ớt. Anh không dám đứng hẳn về phía vợ để bênh vực khiến tôi càng thêm đau khổ. Có ai hiểu được nỗi khổ của tôi không?
Trang đã bình luận
Toi thay tai sao ban k tam su voi chong va bo me chong mot cach thang than ma chi khoc va im lang nhu vay thi me chong ban se cang hieu lam them thui ,hon nua chong ban cug la ng nhu nhuoc neu ban xu su k kheo thi ban con fai chiu nhieu sm uc nua day
TM đã bình luận
Tôi thấy bây giờ cũng có nhiều người phụ nữ thẳng thắn và dứt khoát lắm. Đúng là đúng. Sai thì giúp nhau cùng sửa. Giả tỏa những bất đồng cho nhau. Trong gia đình không ai nên có cái Tôi. Vì cái Tôi, chỉ một chút thôi nó sẽ chuyển sang thành cái TỐI, rồi lại một chút nữa là đến cái TỒI và sau cùng là cái TỘI… Hãy vững vàng hơn và đừng ấp ủ điều mà bạn thấy không có lợi cho tất cả mọi người bạn nhé. Một mái ấm gia đình tồn tại 3 thế hệ, cùng sinh hoạt chung bây giờ cũng không còn nhiều. Bạn cố hy sinh một chút để giữ mãi một gia đình như thế. Được vậy thì thật là hạnh phúc và yên tâm về mặt giáo dục con cháu ngày nay, và cũng tránh đi được nhiều cái tự do không cần thiết. Một gia đình không những có Gốc mà còn có cả Củ đấy…
Huyen đã bình luận
Bạn chịu đựng như vậy được đến bao giờ? Theo tôi bạn nên nói chuyên với chồng của bạn rõ ràng xem ý Anh ấy thế nào? Hai bạn chưa có con mọi việc đang còn đơn giản nên phải rõ ràng ngay từ đầu, nếu thấy không ôn bạn nên tìm con đường giải thoát cho mình.
chỉ là giấc mơ đã bình luận
Tôi nghĩ vấn đề ở đây không phải là cái tôi, mà vấn đề cũng không phải là mẹ chồng bạn hiểu nhầm…Mà thật sự mẹ chồng bạn cố tình đánh lảng sang vấn đề khác để đổ thừa tội lỗi lên đầu chị với mọi người. Tôi nghĩ bấy nhiêu tủi thân đã đủ rồi, chị nên thẳng thắn với chồng chị xem vắng chị anh ấy ăn cơm với gia đình ngon hơn à, hay chị làm mất không khí gia đình trong gia đình anh ấy à. Nếu anh ấy nói đúng thì chị nên li dị. Nếu anh ấy nói không chị hỏi anh ấy luôn thế anh ấy xem chị là gì mà không dám bảo vệ chị trước gia đình. Một thằng đàn ông nhu nhược. Loại chồng đó sau này mẹ với em chồng mà chửi hay nhục mạ chị cũng chẳng dám hé răng. Sống với người chồng như thế sẽ chẳng hạnh phúc. Và chị nên thẳng thắn với cả gia đình. Nếu gia đình xem chị là người ngoài chị xin ra ở riêng cho gia đình đó thoải mái. Xem họ có học và biết suy nghĩ thật hay không.
thuy đã bình luận
toi đọc bài viết của bạn mà rơi nước mắt vì số phận đàn bà con gái thật khổ vì bị nhà chồng coi thường .cuộc đời tôi cũng éo le khổ sở từng bị anh trai chồng ném bao thuốc lá vào mặt , chỉ vì lý do là vợ chồng tôi về quê ngoại 3 ngày hôm í cưới em trai tôi, mà để mẹ anh ở nhà 1 mình trách tôi không sang nhà nói với nhà anh í 1 câu là nhờ anh trông nom bà mấy ngày.lúc í tôi nói với anh trai chồng là mẹ thì mẹ chung em di vắng anh chị đáng lẽ phải có chách nhiệm với mẹ .có thế thôi mà anh ấy ném bao thuốc lá vào mặt và mắng tôi? vậy mà tôi nhịn nhục cho tới bây giờ vì chồng thôi .hoàn cảnh tôi còn khốn khổ hơn bạn nhiều vì vậy mong bạn hãy cố gắng lên nhé mặc kệ họ ta cứ sống cho ta là chính thôi.
linh đã bình luận
Mấy ai về làm dâu mà lại ko va chạm chuyen mẹ chồng ,e chồng đâu. Ông chồng bạn giồng chồng tôi. Coi bố mẹ anh e hơn vợ.Vì vậy bạn ko nên phân bua chuyện mẹ sai ,e sai làm j .vì a ta sẽ nói bạn ko biết ”đối nhân sử thế”. Hãy chấp nhận kém vế,để được êm suôi. Cái kiếp làm dâu là thế đó. hãy yêu bản thân mình hơn
Nguyễn Nam đã bình luận
Tôi xin đồng cảm với bạn, tôi là rể đây, không phải sống chung nhà như bạn nhưng vợ tôi không khéo, gia đình vợ cũng xem tôi như người dưng, mọi chuyện lớn nhỏ đều nói với rể lớn và con gái lớn, còn tôi thì gặp mặt như oan gia, ngày nào ghé thăm miệng tôi cũng cười sượng sạo, tôi không quan trọng lắm vì đàn ông nên nhịn được, từ ngày cưới tới giờ tôi vẫn nhịn ( vì những xích mích do chị vợ mà gây ra, ông bà mẹ vợ không biết đúng sai, một mực binh con gái lớn mà khinh thường tôi, tôi không trách mà còn kêu tôi xin lỗi ngược lại nữa chứ, tôi đau khổ không bao giờ muốn có chuyện gì ảnh hưởng) nhưng vừa qua hai vợ chồng tôi có con nhỏ, thế là bé mới đỏ hỏn 5 ngày là lôi tôi ra khi dễ tôi vì tôi ở nhà trọ, ba mẹ vợ nhục, tôi giặc đồ con tôi, lo từng cái khăn cái tả thì bà mẹ vợ cho rằng tôi lười biếng không giặc, chị vợ về chơi thương cháu mua đồ cho cháu, giặt đồ cho cháu tôi chỉ thầm mang ơn, chưa nói được thì bị trách là phủi ơn, trong khi cháu vợ tôi tôi cũng mua đồ chơi cho bé, tôi cũng hỏi han chị vợ, rồi vài tháng sau vợ tôi nói chuyện tiền nong hai vợ chồng cho ông bà nghe, tiền chung hai vợ chồng tôi lo cho vợ con sanh đẻ thì bị bố vợ nói rằng tôi lợi dụng vợ xài hết, tôi là trụ cột gia đình tiền nong tôi kiếm mà còn bị nói vậy.rồi cho rằng tôi không nuôi vợ ngày nào, không có quyền, vợ chồng tôi sống nhà trọ hai năm, năm đầu vợ tôi chưa có việc ở nhà ăn học, sau kiếm được việc thì làm xa nhà, hai vợ chồng cuối tuần gặp nhau, dìu dắt và vợ mang thai, tôi chủ động lo lắng, chăm ăn uống, thăm khám thai, mua sắm đồ mẹ và bé…Nói tóm lại, khi người ở cương vị lớn mà không có suy nghĩ thấu đáo thì cho rằng mình lớn, đúng sai gì nhỏ cũng phải lỗi… tôi giờ đau đớn vì không gần vợ gần con, còn bị vợ nghiên về bên nhà mình mà vợ chồng lạnh nhạt…Tôi giờ phải xa con mà lòng đau thắt…Nhưng bạn ạ, có thể điều tôt nhất là bạn nên cần biết ý của chồng bạn thế nào, nếu thuơng yêu bạn thì chồng nên chủ động ra riêng, cuối tuần về bên nội, ngoại còn đẹp mặt hơn là sống chung. và nhất là khi có chuyện xảy ra nên hai vợ chồng tự giải quyết. Tôi mong vợ tôi khéo hơn, hiểu chuyện hơn chứ giờ tôi không trách ai cả chỉ cần hai vợ chồng có ý dung hòa với nhau, độc lập, đã có gia đình riêng rồi nên giữ hơn là ly hôn, mảnh giấy ấy nên để ai đó không còn đường hạnh phúc với nhau mà giải thoát, nếu còn yêu chớ để mảnh giấy ấy là vết nhơ cho hôn nhân.
mẹ nhóc đã bình luận
Hoàn cảnh sảy ra như bạn kể tất cả là do sự nhu nhược của chồng. Nếu chồng bạn là một người đàn ông quyết đoán và biết cách ứng xử thì không bao giờ để xảy những tình huống đó trong gia đình. người đáng giận chính là chồng bạn!
diemlinh đã bình luận
Thật là kinh khủng,chẳng hiểu vì sao một bà mẹ chồng tiếng là có tri thức mà lại xét nét con dâu nhiều chuyện như thế.Có lẽ chị không cần phân tích ,góp ý gì thêm với bà ấy nữa,vấn đề quan trọng bây giờ là hãy khéo léo lôi kéo chồng về phía mình và hãy sống thật vui vẻ,trẻ trung yêu đời.càng ngày càng xinh đẹp.Hãy tỏ ra bận rộn hơn,giỏi giang hơn trong việc nội trợ,cũng không ngừng tích lũy tiền bạc và về sau thuyết phục chồng xin ra riêng,xây một ngôi nhà thật đẹp.Sau đó thì lên kế hoạch tổ chức sinh nhật cho bà tại nhà riêng của hai vợ chồng,mời thật nhiều bạn bè,gia đình thông gia,con cháu nội ngoại đến chung vui và chị hãy tự tay mình đi chợ,nấu những món ngon nhất thết đãi họ.Khi ấy, tự bà sẽ cảm thấy xấu hổ ê chề mà thay đổi cách nhìn,cách nghĩ về chị.
me fafin đã bình luận
Moi me chong co moi kieu hach sach khac nhau. Me chong minh con noi: o trong nha nay, viec gi giai quyet duoc, thi giai quyet con khong dung dung vao, thieu gi nguoi thich lam dau nha nay. Me chong minh la giao vien do. Cuoi cung, say gan 2 nam lam dau, vc minh ra o rieng, may la chong minh la nguoi song co biet dieu. Ban nen noi chuyen voi
Chi đã bình luận
Nếu muon duy tri hp gd, ban nen co gang to ra quy men, lo lang me chong va cho chong ban thay dc tam long hieu thao cua ban voi ba va tu te voi em dau ,mac du ben trong ban ko ua gd chong, de lay long chong truoc. Noi vuot theo me chong, khen va chieu theo ba va em dau, tu tu ba se thix ban. Hay cung ran len. Nhung neu sau 1 tg ma ko cai thien dc tinh hinh, thi hay chon loi thoat la li hon. Chuc ban co du suc manh vuot len hc nay!
Ha buon đã bình luận
Doc cau chuyen cua ban toi rat thong cam va hieu duoc noi buon cua ban hien gio, toi cung chiu canh lam dau nhu ban day nhung gd chong toi co toi 2 chi chg vs 1 co em chg tai quai nua do,Ba me chg toi luc nao cung binh con gai cua ho, ko coi toi ra gi ca.Moi viec trong gd ke ca dam gio cho Oba ,Ba me chg toi cung goi ho ve de ma ban bac lam mon gi va moi nhung ai …….noi chg chong toi la con trai Truong trg nha nhung ko dc quyet dinh viec gi ca.