Tôi đang đau đầu suy nghĩ không biết làm thế nào, thật sự tôi không thể yêu ai khác ngoài vợ trong lúc này. Nhưng liệu quay lại có tốt không, hay cứ cố gắng níu kéo để rồi mọi việc lại tồi tệ hơn? Bây giờ tôi còn đang nợ nần chồng chất, vợ tôi lại không quen sống cực khổ.
Tôi là một người đàn ông còn trẻ, đã từng có vợ con, tuy nhiên bây giờ vợ chồng tôi đã ly hôn. Vợ chồng tôi quen và yêu nhau 6 năm mới tiến đến hôn nhân, tôi là dân tỉnh lẻ với gia cảnh bình thường, còn vợ tôi là con út của một gia đình rất khá giả ở thành phố. Tình cảm chúng tôi cứ bình lặng cho đến sau khi kết hôn.
Tuy nhiên, khi bước vào hôn nhân chỉ được 4-5 tháng thì cuộc sống bắt đầu có sóng gió, lúc đầu nhỏ nhưng khoảng gần một năm thì bắt đầu căng thẳng. Mâu thuẫn xảy ra phần lớn là do tôi không hợp với gia đình vợ, vì tôi không thích cách cư xử của bên nhà vợ và gia đình vợ cũng xem thường tôi. Rồi mâu thuẫn của người lớn 2 bên gia đình, cộng thêm việc vợ tôi không khéo léo, không thông cảm cho chồng, rồi cái tôi của 2 vợ chồng quá lớn.
Đến lúc tôi cảm thấy áp lực đến cùng cực thì tôi gặp một người con gái. Lúc đầu chỉ là bạn bè tâm sự nhưng rồi tôi cảm nhận ngày càng dành cho cô ấy nhiều tình cảm. Tôi đã không kiềm chế được bản thân mà tỏ tình với cô ấy. Cô ấy cũng có tình cảm với tôi nhưng vẫn cứ khuyên tôi tìm cách giải quyết mâu thuẫn và trở về với gia đình.
Vợ tôi và gia đình biết chuyện, mọi người cũng lên án và khuyên răn tôi khá nhiều, nhưng vì tự ái với các cư xử của vợ tôi sau đó, không chịu được áp lực gia đình, tôi đã dọn ra ngoài ở. Có lẽ sai lầm của tôi bắt đầu từ đây.
Khi tôi ra ngoài cũng là lúc tôi xin thôi việc vì không thể tập trung được, thời gian này tôi dành nhiều tình cảm hơn cho cô bạn gái. Tôi đã có ý định ly hôn và đến với cô ấy, mặc dù yêu tôi nhưng cô ấy vẫn cứ khuyên tôi suy nghĩ thật kỹ. Đã nhiều lần 2 chúng tôi nói dừng lại để tôi thực sự giải quyết xong việc gia đình rồi mới tính tiếp nhưng cuối cùng chúng tôi vẫn không thể xa nhau.
Tuy nhiên đến gần thời điểm quyết định tôi mới nhận thấy vợ con quan trọng với tôi thế nào, tôi còn yêu vợ và rất cần vợ con. Tôi đã nói lời chia tay với cô bạn gái, lúc đó tôi thật sự thấy đau lòng và hối hận vì cô ấy gần như suy sụp hoàn toàn.
Tôi trở về với mong muốn đoàn tụ gia đình, nhưng tôi đã vấp phải sự khó khăn khi vợ chưa hoàn toàn tha thứ cho tôi, và gia đình vợ vốn trước đây đã có mâu thuẫn nay càng nặng nề hơn. Buồn chuyện tình cảm, cộng thêm nợ nần nên tôi trở nên chán nản, bỏ bê công việc. Tôi tự kinh doanh nhưng lại gặp xui rủi nên thua lỗ, công việc làm thuê thì không có động lực nên tôi ngày càng bê bết, nợ nần chồng chất.
Rồi vợ tôi gửi đơn ra tòa án, sau khi hòa giải vợ tôi có rút đơn lại nhưng rồi mâu thuẫn vẫn không được giải quyết nên cuối cùng chúng tôi đã ký đơn ly hôn. Sau khi ly hôn, vì buồn chán và cần một người để chia sẻ nên tôi quay lại với người bạn gái trước kia, tôi những tưởng sẽ quên được vợ để toàn tâm với cô ấy, nhưng một lần nữa tôi lại phạm sai lầm. Tôi lại làm cô ấy đau khổ, khi bắt đầu lấy lại được lòng tin thì tôi lại rời bỏ cô ấy.
Sau gần 6 tháng ly hôn, tôi không thể quên được vợ, và vợ tôi cũng còn yêu tôi nên cả 2 đã có ý định đoàn tụ. Tuy nhiên, bây giờ khó khăn của tôi đã tăng lên rất nhiều, tôi không muốn trở về căn nhà cũ sống vì đó là nhà của bên vợ. Tôi không thể sống với gia đình đó. Vợ tôi cũng đồng ý vợ chồng con cái sẽ thuê nhà sống, nhưng bây giờ tôi vẫn chưa có công việc, nợ nần chồng chất nên không thể lo cho vợ con.
Cộng thêm việc do mâu thuẫn 2 bên gia đình nên nhà tôi không đồng ý qua nhà vợ nói chuyện. Tôi cũng cay cú nên không muốn hạ mình với nhà vợ, mà vợ tôi không thể làm mất mặt bố mẹ với họ hàng nên yêu cầu phải làm thủ tục này.
Tôi cũng rất day dứt với cô bạn gái vì thật sự tôi cũng có tình cảm với cô ấy. Mỗi lần nói chuyện với cô ấy là tôi lại phấn chấn tinh thần lên rất nhiều, và trong thời gian qua tôi khó khăn cô ấy đã giúp đỡ tôi, ở bên tôi động viên và hy sinh cho tôi nhiều. Ngay đến bây giờ khi vợ tôi vẫn còn nghi ngờ về mối quan hệ này nên đã hỏi cô ấy và vì muốn tôi được đoàn tụ với gia đình nên cô ấy vẫn bảo vệ tôi và nhận về mình tình cảm đơn phương.
Cũng phải nói thêm rằng, 2 vợ chồng tôi vẫn yêu và cần nhau, còn sự ràng buộc là con cái, nhưng mâu thuẫn giữa tôi với gia đình vợ và mâu thuẫn 2 bên gia đình còn gay gắt hơn trước. Vì trong suốt thời gian qua nhà vợ không cho con tôi về thăm bên nội, kể cả giỗ ba tôi hay lễ tết. Tôi đến thăm con hoặc gọi điện hỏi thăm cũng tìm cách ngăn cản. Gia đình tôi lên thăm cháu cũng không cho gặp, mà vợ tôi thì tính trẻ con, cư xử không khéo léo lại nghe lời gia đình.
Tôi đang đau đầu suy nghĩ không biết làm thế nào, thật sự tôi không thể yêu ai khác ngoài vợ trong lúc này. Nhưng liệu quay lại có tốt không, hay cứ cố gắng níu kéo để rồi mọi việc lại tồi tệ hơn? Bây giờ tôi còn đang nợ nần chồng chất, vợ tôi lại không quen sống cực khổ.
Các bạn hãy cho tôi lời khuyên, tôi nên đoàn tụ với vợ, đến với người con gái kia? Sống một mình lo làm ăn ngay tại mảnh đất thành phố hay đến một nơi xa không người quen biết để làm lại từ đầu.
luyến đã bình luận
anh đúng à khôgn phải đàn ông thế không phả tại ai đâu tất cả tại anh đây
hoa mai đã bình luận
anh thử đọc lại tất cả những gì anh viết xem anh đã làm những gì? Tôi thấy thương cho vợ anh và cho cả cô bạn gái của anh đã bị anh đẩy vào vòng luẩn quẩn. Chính anh đã gây ra tất cả thì bản thân anh phải biết anh nên làm gì? Anh đang yêu ai? anh thật sự cần gì? Cái tôi quá lớn thì khó có thể dung hòa được mọi thứ. Tôi nghĩ hơn ai hết anh phải biết anh nên làm gì?
Hoa lưu ly đã bình luận
Anh hèn lắm. Vợ anh không có lỗi, gia đình vợ anh không có lỗi, anh viết ra chủ yếu để bao che cho sự hèn nhát của chính mình mà thôi. Nếu anh bản lĩnh thì vợ con anh đã không khổ sở như thế. Mở mắt ra đi để suy nghĩ và hành động, may ra còn kịp. Còn yêu thương thì nên đấu tranh để gìn giữ, cái gì khó mới có được thì mới lâu bền. Đừng đòi hỏi vợ phải làm thêm điều gì nữa cho anh! Chúc anh may mắn.