Anh bỏ phòng khám về sống với cô ta, nhưng chỉ một thời gian ngắn cô bồ đã lộ mặt là kẻ đào mỏ, chỉ quan tâm tới túi tiền của anh. Khi anh không còn tiền để chu cấp thì cô ta lại cặp kè với người đàn ông giàu có khác.
Anh chị khi lấy nhau đều là mối tình đầu, yêu nhau say đắm, lãng mạn và được hai bên gia đình ủng hộ. Có thể nói trong mắt bạn bè thì chị là đứa có tình yêu thơ mộng như trong phim, là niềm mong ước của chúng bạn.
Anh hơn chị 8 tuổi, đẹp trai lịch lãm, tốt bụng, dễ gần với mọi người và nhà ở thành phố, công ăn việc làm ổn định… Mỗi khi đi làm, chị được người yêu đưa đón, rồi cùng nhau đi du lịch vào những ngày cuối tuần.
Hiện giờ, anh chị cưới nhau được 4 năm, anh là bác sĩ giỏi lại có chí tiến thủ. Còn chị chỉ là một người phụ nữ học vấn bình thường. Học hết trung cấp, chị đi làm nhân viên bán hàng ở một siêu thị nhỏ, công việc của chị khá vất vả.
Sau khi cưới, anh bảo chị nghỉ ở nhà chăm sóc con cái, gia đình, một mình anh đi làm là đủ. Tuy vậy, khi con đến tuổi đi lớp học mẫu giáo, chị cũng mở một cửa hàng bán quần áo nhỏ ngay tại nhà để kiếm thêm thu nhập, một phần cũng là để đỡ buồn.
Làm việc trong bệnh viện nhà nước vất vả, thu nhập không cao nên anh ra ngoài mở một phòng khám tư nhân. Công việc của anh tiến triển rất tốt, ngày càng nhiều người tìm đến.
Anh liên tục phải tuyển thêm người làm, trong số đó có một cô y tá trẻ. Việc này chị cũng biết nhưng không suy nghĩ gì cả, bởi vì anh là người nghiêm túc, đúng mực.
Nhưng có lẽ chị đã quá chủ quan, không nghĩ rằng “lửa gần rơm lâu ngày cũng bén”.
Do anh và cô y tá đó luôn có điều kiện gần gũi làm việc bên nhau nên dần dần đã nảy sinh tình cảm. Chị nhận thấy anh hay nhìn đắm đuối, thích trêu chọc, quan tâm, chăm sóc cô y tá này.
Chị hỏi thì anh cho rằng chị ghen tuông vớ vẩn. Nhưng càng ngày chị càng nghe được nhiều thông tin từ những người làm trong phòng khám về mối quan hệ của anh với cô ta.
Chị quyết định làm rõ chuyện này “ra ngô ra khoai”, lúc đầu anh tránh, sau khi chị đưa ra chứng cứ thì anh nói rằng: “Anh sẽ giải quyết”. Chị rất tin tưởng vì sau đó cô ta đã về quê sinh sống.
Nhìn thái độ của anh, chị biết anh rất đau khổ. Nhưng đùng một cái, chị nghe tin cô gái kia có thai với chồng mình.
Chị tức lắm, liền kéo theo vài người nữa tìm chỗ cô ả kia đánh ghen nhiều lần. Anh cứ về nhà là chị nói, anh đi khỏi nhà là chị gọi điện cho cô ả kia để nhiếc mắng… Cô ta nhẫn nhục chịu đựng, không hé răng nói ra nửa lời, còn chồng chị thì vẫn một mực không bỏ cô ta.
Anh luôn miệng nói rằng, anh sống vì các con anh, đứa nào cũng cần đến bàn tay chăm sóc của người cha. Chị dọa tự tử nhưng anh vẫn vậy.
Chị chẳng biết phải làm sao nữa, bởi chị không thể đi đánh ghen mãi được. Bạn bè, người thân trong gia đình đều khuyên chị nên bình tĩnh, khéo léo để kéo chồng về chứ làm um lên thì không giải quyết được gì.
Nhưng chị không thể bình tĩnh được. Và rồi một hôm, chồng chị say rượu về đến nhà nằm trên giường, anh miên man gọi tên cô ta, lúc đó chị không thể chịu được nữa.
Sẵn đà hăng máu chị vớ được vỏ chai rượu đâm thẳng vào mặt chồng. Anh nghiêng đầu tránh nhưng vỏ chai đã đâm thẳng vào tai và vành tai ngoài của anh bị đứt.
Sau chuyện đó, anh bỏ phòng khám về sống với cô ta, nhưng chỉ một thời gian ngắn cô bồ đã lộ mặt là kẻ đào mỏ, chỉ quan tâm tới túi tiền của anh. Khi anh không còn tiền để chu cấp thì cô ta lại cặp kè với người đàn ông giàu có khác.
Anh chán nản và bỏ đi…
Giờ chị không biết anh ấy ở đâu để mà tìm, anh có còn thương nhớ, có ý định quay về với chị và các con không?