Do tôi là người trong cuộc và tính nhạy cảm nên đoán được mọi ý nghĩ của người khác đang nói gì về mình. Thế nhưng thật oái oăm, đứa con tôi sinh ra có phần giống anh nhân tình hơn là chồng mới lạ.
Tôi là một phụ nữ khá xinh đẹp, có chồng và 1 con. Trong cuộc sống gia đình, tôi và chồng có một số bất đồng quan điểm. Vì thế tôi buồn chán và cuộc đời đưa đẩy tôi có nhân tình. Anh tình nhân này là đồng nghiệp của tôi, khá điển trai, nhưng nhỏ hơn tôi 2 tuổi, chưa có vợ.
Lúc đầu chúng tôi quen nhau vì phải lòng nhau. Nhưng rồi qua thời gian tình cảm càng sâu đậm. Rất nhiều lần chúng tôi đã hẹn hò riêng và quan hệ. Chúng tôi đều ý thức là không để có con với nhau. Nhưng có một lần tôi hờn giận anh nên không muốn gặp anh nữa. Hơn một tháng trời, anh ấy buồn và nhớ tôi nhiều lắm. Thế rồi chúng tôi làm lành và hẹn gặp nhau. Lần ấy vì lâu quá không bên nhau, chúng tôi đã yêu nhau cuồng nhiệt. Do không làm chủ được bản thân, cả hai đã để chuyện ấy xảy ra. Tôi đã có thai.
Mười ngày mất kinh tôi biết ngay là mình đã bị “dính”. Tôi đau khổ lắm, bởi vì tôi biết mình không thể làm khổ cho chồng và con mình được. Tôi biết cuộc tình của tôi và nhân tình không đi về đâu, tôi phải “giải quyết” thôi. Tôi đi hút điều hòa kinh nguyệt. Cũng trong thời gian ấy, chồng tôi hối thúc là muốn có con trong năm nay. Tôi buồn và hối hận lắm. Vì mới hút điều hòa kinh nguyệt mà lại dự tính mang thai, thì thật là khó khăn cho tôi. Nỗi ám ảnh lẫn đau khổ vằn vặt làm tôi không yên, nhưng vì hạnh phúc gia đình, vì chồng tôi phải chấp nhận.
Tôi và chồng mình đã thực hiện những biện pháp để sinh con theo ý muốn và phải sinh ngay trong năm này. Trời ơi tôi đã tự làm khổ mình rồi, tôi khóc nhiều lắm, nhưng không biết tâm sự với ai, kể cả anh nhân tình của mình (việc tôi hút điều hòa kinh nguyệt thì tôi có nói với anh nhân tình, nhưng việc tôi chuẩn bị có con với chồng là tôi không nói). 3 tháng trời tôi không đậu thai, lúc đó tôi cuống cuồng lên, chồng tôi thì chán nản, bực tức, vì anh ấy muốn chúng tôi có con trong năm nay nếu sang năm sau thì không sinh con (anh ấy chọn năm sinh con mà). Tôi cũng buồn và tuyệt vọng lắm!
Nhưng rồi tháng sau, tôi bị trễ kinh 10 ngày, thử que, tôi thấy 2 vạch đỏ. Tôi điện thoại cho chồng, anh ấy vui mừng lắm, vì nếu tháng này tôi có thai thì vẫn còn kịp sinh cho anh một đứa con theo nguyệt vọng. Tôi cũng mãn nguyện vì cuối cùng mình cũng đã có con. Nhưng từ sâu thẳm tâm hồn, tôi thấy xót xa và đau khổ lắm, vì tôi thấy mình quá tội lỗi, lại bỏ đi một đứa con của nhân tình và chuẩn bị nuôi nấng một đứa bé con của chồng, liệu tôi có bị trừng phạt hay không. Dù sao đó cũng là con của tôi mà, nỗi buồn cứ ám ảnh tôi hoài.
Biết tôi có con với chồng, anh nhân tình vẫn không hết yêu tôi. Anh ấy quan tâm và chăm sóc cho tôi nhiều thứ, thỉnh thoảng còn mua này, mua kia cho tôi ăn bồi dưỡng. Anh hay hôn tôi trong giờ làm việc, khi không có ai ở đó, đòi đi chơi riêng với tôi nữa. Anh ấy nói : Dù thế nào đi nữa anh vẫn cứ yêu em. Tôi biết tình cảm của anh dành cho tôi rất sâu đậm. Nếu tôi bỏ gia đình mà đến với anh, anh cũng sẵn lòng cưới tôi, anh bất chấp mọi dư luận.
Mối quan hệ của tôi đã bị một số người nghi ngờ, nhưng chưa có cơ sở nên người ta chỉ bàn tán thôi, chứ chưa ai dám nói gì. Nhưng một lần có một người bắt gặp anh ấy hôn tôi khi tôi đang mang bầu. Người ta nghi ngờ đứa con trong bụng tôi là con của anh, thế là dư luận bắt đầu chĩa vào 2 chúng tôi. Sự việc đã gây bất lợi cho anh và tôi về sau. Người ta đợi tôi sinh đứa con ra để xem thực hư thế nào?
Riêng chồng tôi và gia đình không ai biết chuyện này, bởi vì chẳng ai dám nói điều gì, tất cả chỉ là dư luận, đâu có chứng cứ gì. Do tôi là người trong cuộc và tính nhạy cảm nên đoán được mọi ý nghĩ của người khác đang nói gì về mình. Thế nhưng thật oái oăm, đứa con tôi sinh ra có phần giống anh nhân tình hơn là chồng mới lạ. Bởi nó nhỏ con, nước da ngăm đen, chân mày lại rậm, mũi xẹp… Trong khi chồng tôi lại lớn con, nước da trắng, mũi cao. 10 người đến thăm tôi, có 8 người nhận xét (chỉ nhận xét sau lưng, nhưng tôi đoán được ý nghĩ của họ): Đó là đứa con của anh nhân tình, chỉ 2 người là nói giống chồng tôi.
Riêng tôi khẳng định 100% đó là con của chồng tôi, bởi trong thời gian đó tôi không có quan hệ với nhân tình. Còn chồng tôi thì có phần nghi ngờ (bởi vì khi tôi có thai 7 tháng, chồng tôi nghe bóng nghe gió một số người nói ra, nói vào, nhưng anh ấy không tin tôi ngoại tình). Suốt thời gian đó anh có buồn, nhưng không hề đối xử tệ với tôi, mà ngược lại rất ân cần chăm sóc tôi, bởi anh ấy biết tôi đang mang thai mà gặp cú sốc sợ ảnh hưởng đến sức khỏe. Hơn nửa khi tôi biết mình có thai, người đầu tiên tôi thông báo là chồng và chúng tôi đã cũng nhau vui mừng, chồng tôi tin tưởng tôi lắm.
Chính vì sự việc này đã làm cho tôi bị điêu đứng, cuộc sống dở khóc, dở cười. Tôi bị người đời khinh bỉ và mất tất cả về sự nghiệp. Giờ đây tôi chỉ biết tự an ủi, động viên mình hãy cố mà sống, bởi chồng tôi vẫn ở bên tôi. Thỉnh thoảng anh ấy cũng buồn bực, khi trong bàn nhậu, một số người say đã nói bóng, nói gió về đứa con của chúng tôi. Nhưng khi về bên vợ, bên con, anh ấy rất yêu vợ và thương con. Nhất là khi sau này, khi con đã lớn, 2 cha con luôn quấn quýt bên nhau, con rất mến cha.
Riêng tôi thì không thấy ân hận chuyện gì về đứa con, bởi tôi biết rõ nó là con của chồng mình, mặc dù khi đi đâu đó có người cũng bĩu môi, cười chế nhạo, tôi không bận lòng. Tôi đoán họ cho rằng tôi là một phụ nữ không biết sĩ diện, là người thật trơ trẽn hay là vô liêm sĩ, gì gì đó… cũng không làm tôi sợ.
Nhưng khi về nhà tôi thấy đau lòng vì có lẽ trước đây tôi đã bỏ một đứa con của nhân tình, nên bây giờ tôi phải bị như vậy chăng? Cuộc sống của tôi luôn bị xáo trộn không yên. Tôi rất yêu con, nên khi có ai đó có “thái độ” với con là tôi càng thương con vô cùng. Tôi thấy tội cho con quá! Tôi thầm nghĩ: rồi một ngày nào đó con lớn lên, mọi người sẽ hiểu và thương con nhiều hơn thôi.
Con tôi càng lớn lên thì lại xinh đẹp ra một chút. Cháu có cái trán, nụ cười và cái miệng rất giống chồng tôi, nhiều người nói như thế. Khi nhìn thấy cử chỉ thì mới biết nó càng giống chồng tôi hơn. Chỉ thỉnh thoảng đi đâu đó, ai nhìn thoáng qua, nhất là những người “ác cảm” thì mới nói ngược lại.
Cuộc sống vốn phức tạp như vậy đó bạn ạ. Riêng tôi thấy mình có lỗi với đứa con đã bỏ đi, nỗi ám ảnh cứ đeo đẳng trong lòng mãi. Nhưng khi tôi làm chuyện ấy tôi không biết gì hết, chỉ biết làm sao phải bỏ cái thai này thôi, xong rồi tôi thở phào nhẹ nhỏm như bình thường vậy. Nhưng thật sự không bình thường chút nào, thực tế là cuộc sống của tôi đã không một chút bình yên, sống mà lúc nào cũng luôn bị người ta đem ra bàn tán, xì xầm (như tôi kể trên). Nhiều lúc tôi thấy mệt mỏi vô cùng. Cuộc đời đúng như có “nhân nào quả nấy” thật.
Tôi mong thời gian qua nhanh hơn, con tôi lớn lên, sẽ mập mạp, trắng trẻo ra. Khi đi bên cha của nó rồi đây mọi người sẽ khẳng định đó là con của chồng tôi, để mọi người sẽ biết đâu là sự thật, mới có thể giải nổi oan này cho tôi. Nhưng các bạn ơi, hình như tôi không bị oan ức thì phải? Có lẽ ông trời đã nhìn thấy cái tội của tôi, nên trừng phạt tôi trong một khoảng thời gian nào đó. Nhiều lúc đắng cay, tôi nghĩ như vậy.
tuan đã bình luận
Đọc xong những dòng tâm sự của bạn tôi cảm thấy ghê sợ bạn thật đấy,chắc ai cung như bạn thì chắc tôi không dám lấy vợ nữa.
MiHuynh đã bình luận
tôi cũng có cảm nhận giống như bạn tuấn . Tôi là phụ nữ mà tôi còn không cảm thông với bạn được thì huống hồ gì đàn ông , thật là một người vợ tồi
thanh đã bình luận
that ghe tom! ban la nguoi dan ba xau xa .phan boi chong
Tran Anh truong đã bình luận
Đúng trong cuộc sống đôi lúc chung cũng gặp phải nhưng rắc rối mà cứ nghĩ không lối thoát nên ta cần một sự cảm thông từ người khác, rắc rối của bạn tôi hiểu được vì tôi cũng là người có gia đình nhưng sụ lựa chọn cũng như cách làm của bạn thì tôi thiệt không đồng tình với bạn. Nhưng dù sao mọi chuyện cũng xảy ra rồi nếu bố của cháu bé là chồng của bạn rồi một ngày mọi người sẻ nhận ra và không còn cái nhìn khac dành cho bé nữa còn với lỗi của bạn thì mãi theo bạn cho tới ngày sau.
tay mon đã bình luận
Đọc xong bài này sao mà lạnh cả người, rất may là vẫn có ít người như bạn!
duyen đã bình luận
ảtong thời gian chị mang thai nếu chị nghĩ đén ai nhieu thì con chị giống ngươi đó
luyến đã bình luận
không sao cả bạn ak, dù sao đáy cũng là quá khứ chỉ cần bạn biết bạn đang làm gì thì có thể sẽ được tha thứ tất cả, hãy cố gắng sống với hiên tại nhé,
Pham van thanh đã bình luận
ko Sao ah. Neu bay gio dat Dia vi. cua ban la chong cua ban Kia thi se nhu the nao. bay gio ko tin Noi Phu nu nua~
thuy đã bình luận
Tình yêu không có tội, nhưng chị có tội rất lớn với chồng. Tôi là người có nhiều kinh nghiệm về con cái, trẻ con có 36 nét mặt, nhưng nếu nó là con của chồng cô thì cô không lo nữa nó sẽ giống chồng cô mà, nhưng tôi mong muốn cô hãy buông tha cho người đàn ông kia đi, anh ta còn phải lập gia đình nữa chứ, cả chồng cô là người tốt tất cả mọi người đều biết hết cô có nhân tình mà anh ta vẫn yêu và chấp nhận cô là vợ của anh ta. Thông thường đàn ông ngoại tình phụ nữ chúng ta tha thứ, chứ đàn bà ngoại tình thì anh ta đã bỏ cô từ lâu rồi, thật khen cho chồng cô, ở bên cạnh một phụ nữ như cô mà anh ấy vẫn không hay biết, cô hãy dừng đi, lúc này là thích hợp cho điểm dừng của cô rồi đó. Chả trách gì đàn ông ngoại tình “Nếu không có đàn bà hư thì lấy đâu đàn ông hư”. Ai cũng giống cô, lấy chồng mà có nhân tình thì thế giới này loạn mất, nhiều đứa trẻ ra đời hoặc chưa kịp ra đời bị bố mẹ bỏ rơi. Thật tội lỗi, cô hãy tích phúc thiện đi nhé.
Nhung đã bình luận
Chị àh!
Chị vừa đáng trách lại vừa đáng thương.
Thôi dù sao chuyện cũng đã rồi . Tôi mong chị hãy yêu chồng – con mình hơn . Còn người tình của chị thì chị nên chia tay dứt khoát.
truong đã bình luận
cuộc sống là vậy
tr đã bình luận
buồn quá, 2 ng đàn ông kia thật tội nghiệp
thơm đã bình luận
sao chị không cho bé đi xét nghiệm, như vậy mới có tính thuyết phục chứ nghe chị kể tôi cũng không tin được chuyện này, nếu mọi chuyện đúng như chị nói thì tôi cũng sợ chị thật đấy.
gia lai đã bình luận
ai roi cung mac phai sai lam , quen di qua khu song that tot chi nhe .chuc chi hanh phuc
trucha9978 đã bình luận
Cắm sừng ông chồng mà không biết xấu hổ . những người phụ nữ như chị đừng nên tồn tại trên cuộc sống này .Chi làm ảnh hưởng đến phụ nữ chúng tôi quá . Đáng thương cho ông chồng của chị hay ông chồng chị quá cù lần
ngoc vi đã bình luận
con cua chong minh la duoc roi….minh cung rat di ung voi ban,,phat ngoi thuyen con bi cam do nua…con nguoi …quen tat ca ma bu dap cho chong con ban nhe…
le nguyen duong đã bình luận
Đọc tâm sự của bạn mình vừa buồn vừa thương. Đúng là tình yêu không có tội. Trái tim ai cũng dễ rung động và trong cuộc sống bon chen này để được sống thật với chính mình rất khó bạn ah. Tôi cũng chẳng biết khuyên bạn như thế nào. Tôi cũng đã có lúc trải qua cảm giác nhớ thương về một người không phải chồng mình và tôi tin rằng không ai dám vỗ ngực mà bảo rẳng tôi chưa bao giờ nghĩ hoặc nhớ về ai đó ngoài chồng của mình. Dù điều đó diễn ra trong trạng thái nào. Nhưng bạn ơi, cuộc sống cũng cần chúng ta hãy kiềm chế cảm xúc nữa. Hạnh phúc mà bạn đang có nó giá trị lắm bạn biết không hãy tỉnh táo, hãy khép lại quá khứ sống cho thật tốt với hiện tại hoặc tương lai. Hãy sống hết mình với chồng bạn tôi tin anh ấy sẽ hiểu cho bạn. Cả thế gian có thể trách móc, lên án bạn nhưng chồng và con bạn họ yêu thương, tin tưởng bạn là đủ rồi. Hạnh phúc của người phụ nữ là thế mà bạn. Nếu một ngày nào mà chồng bạn không tin bạn, gây chuyện với bạn thì tôi nghĩ giải pháp xét nghiệm ADN là hiệu quả để chứng minh. Bạn cũng đừng tự dằn vặt mình nữa. Cuộc sống mà, trái tim chúng ta nó cũng bướng bỉnh lắm, thích làm theo ý của nó. Bạn hãy quên đi quá khứ nếu bạn còn yêu gia đinh bạn. Hãy cùng người mà bạn gọi là người tình xây dựng tình bạn đẹp nếu có thể còn không thì hãy chấm dứt.
Vo van tam đã bình luận
Ban da sai lam , toi nghi ban chi vi tinh duc ma thoi, dung la gieo qua nao thi gac qua nay thoi.!
Hải Vân đã bình luận
Tôi cũng thấy tội nghiệp cho chồng chị , anh ấy bị phản bội mà không hề biết. Nếu biết sự thật chắc anh ấy đau khổ lắm. Chị nên tích đức cho con cái về sau đừng để chúng phải gánh nghiệp ác của chị gây nên
tuan hung đã bình luận
mot chut bat dong ma phan boi chong,loai dan ba mat net
Nguyễn Yến đã bình luận
Đọc xong bài của bạn tôi chỉ muốn nói một câu: Bạn thật đáng kinh tớm!
Lê Văn Minh đã bình luận
Bảo sao Việt Nam chỉ có danh hiệu ” Bà mẹ Việt Nam anh hùng”. Vô phúc lấy phải vợ như cô này. Nếu đúng như lời cô ta nói anh chồng cô còn có phúc chán khi không phải nuôi con tu hú. Mọi người nếu không biết kiềm chế bản thân để phần “con” lấn át thì đều ngoại tình cả. Sau đó phủ lên những ngôn từ mỹ miều là “rung động của con tim”. Xét cho cùng đó chỉ là sự thỏa mãn sự ích kỷ của bản thân.
Nguyen My Vân đã bình luận
Bạn đã sai khi ngoại tình, đứa con chỉ là cái cớ cho sự ăn năn chưa nhận ra của bạn mà thôi. Đừng đi vết xe ấy nữa, nếu bạn không yêu chồng và tôn trọng chồng thì hãy buông tha cho anh ấy. Anh nhân tình của bạn cũng chẳng tốt đẹp gì, không có người đàn ông đứng đắn nào lại đi phá vỡ hạnh phúc của người khác cả. Cho dù tình yêu không có tội và tình yêu rất khó lý giải nhưng bạn cũng không thể tự biện minh cho mình được. Hãy là người phụ nữ một lòng một dạ thôi, dù là chồng hay nhân tình thì cũng chỉ chọn một thôi bạn nhé.