Các bạn, nhất là những bạn nam hãy cho tôi một lời khuyên. Những gì mà phái nam thể hiện như thế liệu có phải là tình yêu không? Tôi nên thế nào bây giờ? Nếu trong tình yêu người nói trước là con gái thì có nên không? Tôi nghĩ là tín hiệu và sự quan tâm thì tôi đã làm tất cả rồi, nhưng tôi đau khổ quá. Liệu có nên chấp nhận N. hay có cách nào để T. đừng im lặng nữa?
Tôi thường vào trang tâm sự của các tờ báo để xem các bạn tâm sự và cũng để thu thập thêm kinh nghiệm cũng như thử đặt mình trong trường hợp của người khác. Nhưng lần này tôi cảm thấy thật sự đau đớn, bế tắc. Đã bao đêm tôi khóc một mình hay chỉ biết chia sẻ cùng trang nhật ký. Nhiều khi tôi chỉ ao ước có một giấc ngủ thật dài và tôi sẽ không bao giờ tỉnh lại nữa.
22 tuổi tôi tốt nghiệp đại học. Rời trường đại học với tấm bằng đỏ chói cộng sự tự tin vốn có, tôi dễ dàng tìm được một công việc rất tốt, thu nhập cao và phù hợp với ngành mình đã học. Nhưng dù tôi đã cố gắng chăm chỉ, khá thông minh và luôn là một người luôn gây được ấn tượng đối với thầy cô và bè bạn thì tôi vẫn thấy kiến thức thực tế của mình quá ít ỏi so với sự đòi hỏi trong công việc. Và tôi cảm thấy hụt hẫng, tôi chưa bao giờ là một người kém cỏi trong học tập và cuộc sống cả, tôi sợ hãi, lo lắng và mất tự tin. Giữa lúc đấy thì tôi gặp T.
T. hơn tôi 1 tuổi, tự tin và mạnh mẽ. Là một người có kiến thức rất uyên bác và chuyên sâu. Anh được phân công kèm cặp tôi, chính anh là người đã bù đắp lại mảng kiến thức còn thiếu hụt trong tôi và cũng chính anh thắp lại trong tôi sự nhiệt tình và tự tin như tôi từng có. Một thời gian ngắn sau với sự giúp đỡ tận tình của anh, với sự tự tin và thông minh của tôi, chúng tôi đã trở thành những người rất có năng lực và trở thành một đôi bạn thân.

Cuộc sống của tôi khác anh. Tôi có nhiều bạn bè thân thiết, nhận được nhiều sự yêu chiều, quan tâm, lo lắng từ gia đình còn anh thì không. Anh ít nói, ít sự say mê ngoài khoa học và máy tính. Còn tôi, tôi yêu âm nhạc, thích văn học, say mê xem bóng đá và quan tâm nhiều đến tình cảm và lòng nhân ái trong cuộc sống. Cuộc sống của anh cứ đều đặn, đơn giản và trầm lặng như con người anh vậy. Gia đình anh nghèo, anh ít nhận được sự quan tâm của gia đình, nhưng luôn phấn đấu học hành để thành đạt. Dù nghèo nhưng anh phấn đấu về khoa học chứ không ham lợi ích vật chất, tiền bạc. Tôi ngưỡng mộ và khâm phục anh, luôn coi anh như một nguời anh, một người thầy của mình.
Rồi một lần tôi bất chợt nhận thấy ánh mắt anh dành cho tôi là lạ, một cái nhìn rất dài, rất sâu và nó làm cho tôi bối rối, song tôi không dám nói với ai cả. Và tôi biết anh đã yêu những gì mà tôi yêu thích, anh cũng nghe nhạc, cũng đọc thơ, cũng quan tâm đến đội bóng tôi say mê, cũng đọc những tạp chí về tình yêu và hạnh phúc mà không diễu là vớ vẩn nữa. Rồi anh quan tâm đến tôi nhiều hơn, những sự giúp đỡ tận tình trong công việc, những câu nói xa xôi ẩn chứa sự âu yếm, chờ mong, những bó hoa thật đẹp anh vẫn tặng tôi bất ngờ không vào dịp gì cả, những món quà nho nhỏ của anh khi đi đâu về, những buổi tối anh gọi điện nhiều khi chỉ để hỏi thăm hay nói những câu không đầu không cuối đã làm cho tôi xao xuyến.
Tất cả điều đó diễn ra liên tục ngày này qua ngày khác rồi chẳng biết từ khi nào trái tim bướng bỉnh của tôi gục ngã hoàn toàn trước anh và khoảng cách mong manh của một tình bạn mà tôi cố níu giữ ngày càng ngắn lại. Chúng tôi thường đi uống nước, đi chơi và đi nghe nhạc với nhau. Thực sự tôi thấy chúng tôi rất hợp nhau về tất cả mọi thứ. Anh đã nói rằng anh rất thích tôi vì tôi có một tính cách dễ chịu, một tâm hồn nhạy cảm nhân hậu, một trí tuệ thông minh, sắc sảo, tôi biết quán xuyến việc nhà, đảm đang và khéo léo về nội trợ. Và anh đã nói trong lòng anh lúc nào cũng nhớ đến tôi, cũng nghĩ đến tôi và cũng mong muốn ở cạnh tôi. Những lúc anh nói vậy tôi im lặng và xúc động, tôi hồi hộp vì chờ đợi, tôi cháy lòng vì khát khao mong chờ sự mạnh mẽ và dũng cảm của người đàn ông trong anh. Tôi nghĩ rằng ngày ấy cũng sắp đến, sẽ đến. Nhưng, tôi chờ mãi…
Đôi khi tôi giật mình thảng thốt vì không hiểu sao đến giờ mình vẫn còn kiềm chế được để không ngã vào lòng anh, không nhìn vào mắt anh và nói với anh rằng tôi yêu anh biết bao, tôi đã yêu anh lâu lắm rồi. Nhiều khi tôi đau đớn tự hỏi anh gần lắm ngay cạnh thôi mà hình như tôi chẳng thể nào với tới được… Bốn năm rồi tôi gặp và quen anh. Nhưng hai năm rồi tôi sống trong thấp thỏm và mong chờ điều gì chính tôi cũng không biết nữa. Anh vẫn thế ngày càng thân thiết và quan tâm tôi nhiều hơn. Tôi tin là thông minh như anh thì chắc anh hiểu tình cảm chân thành sâu lắng của tôi, nhưng tại sao anh lại không ngỏ lời với tôi và tôi biết chắc chắn rằng anh hiện chưa có ai, chưa từng có người con gái nào cả.
Anh đã nói rằng anh rất thích tôi, rất cần tôi, rất quý tôi, thương tôi và mong rằng sau này vợ anh sẽ giống tôi. Anh nói rằng mọi lúc, mọi nơi có vui, buồn gì anh cũng nhớ đến tôi, chỉ có thể nói với tôi và biết rằng tôi có thể chia sẻ với anh tất cả hơn bạn bè anh, thậm chí gia đình anh, bố mẹ anh. Nhưng tôi không cần nhiều đến thế, tôi chỉ cần anh nói với tôi 3 chữ thật giản dị thôi mà sao khó khăn đến thế. Nhiều lần tôi hạ quyết tâm là phải quên anh, nhưng sau đó anh đến thiết tha và gần gũi nhất là ánh mắt cứ nhìn tôi đắm đuối và câu nói thật đơn giản: “Nấu cơm cho anh với” là tôi lại quên hết và lại luẩn quẩn hy vọng, mong chờ, yêu, tuyệt vọng rồi lại hy vọng. Tôi có nghe người ta nói ánh mắt thì không thể nói dối được. Tôi tin rằng anh cũng dành tình cảm cho tôi thật nhiều, nhưng không hiểu đó có phải là tình yêu? Tại sao có một câu nói yêu tôi thì anh lại không nói được?
Về mặt hình thức thì tôi bình thường, không xinh đẹp, nhưng tôi tin là mình đã sống rất tốt và có nhiều người yêu quý tôi. Hiện tại tôi cũng không còn nhỏ nữa, gia đình tôi cứ luôn nhắc nhở chuyện chồng con và cố vun tôi cho một người khác. Đó là N. Anh ấy tốt, hơn tôi 5 tuổi, là con của người bạn thân của bố tôi và đã đến với tôi ba năm nay. Tôi cũng quý anh ấy và chúng tôi cũng rất hợp nhau. Nhưng tôi lại không yêu vì tất cả trái tim tôi đã dành trọn cho T. rồi. Tại sao T. không đến với tôi? Vì anh chưa có gì trong tay cả? Tôi có đòi hỏi gì đâu? Hay vì tôi không xinh đẹp hay vì lý do gì khác? Tôi chỉ sợ T. tự ti nên tôi không dám cho anh biết gì về N., anh chỉ thoáng gặp một vài lần thôi…
Tôi vẫn đang tìm cách kéo dài thời gian, vẫn chưa nhận lời N. vì tôi sợ nếu đã yêu N. mà T. ngỏ lời thì tôi sẽ làm tổn thương anh ấy. N. rất tốt và không đáng phải chịu như thế. Mọi người bạn bè chung, riêng và đồng nghiệp của chúng tôi đều khẳng định tình cảm T. dành cho tôi, nhưng thật sự thế nào thì tôi vẫn không được biết. Vì anh, vì một điều gì đó có thể có với anh tôi sẵn sàng chờ đợi 1-2 năm, bao nhiêu năm cũng được, nhưng tôi cũng hoang mang không biết có nhận được gì không? Và có đôi khi tôi nghĩ hay là tôi nhận lời N. có thể tôi sẽ không hạnh phúc, nhưng chắc chắn là sẽ có một bến đỗ bình yên chứ không phải phấp phỏng, mong chờ trong đớn đau và tuyệt vọng thế này.
‘Tôi đã gửi cho anh cả con tim dào dạt, anh lại trả cho tôi nỗi buồn đau tan nát… Tôi muốn ôm cả đất, tôi muốn ôm cả trời mà sao không ôm nổi trái tim một con người”.
Các bạn, nhất là những bạn nam hãy cho tôi một lời khuyên. Những gì mà phái nam thể hiện như thế liệu có phải là tình yêu không? Tôi nên thế nào bây giờ? Nếu trong tình yêu người nói trước là con gái thì có nên không? Tôi nghĩ là tín hiệu và sự quan tâm thì tôi đã làm tất cả rồi, nhưng tôi đau khổ quá. Liệu có nên chấp nhận N. hay có cách nào để T. đừng im lặng nữa?
Trần Kiên đã bình luận
Chào bạn!
Tôi đã đọc kỹ bài viết của bạn. Theo cá nhân tôi, anh chàng của bạn là mẫu người thật thà và rất đáng tin cậy (vì tôi thấy anh ấy không đòi hỏi gì về bạn). Tuy nhiên, anh ấy có thể là mẫu người ngại thổ lộ về chuyện tình cảm hoặc đang có vướng mắc gì đó khó nói. Điều quan trọng là tôi thấy tình yêu của bạn lại dành trọn cho anh T chứ không phải anh N. Vì thế, bạn nên bật đèn xanh hơn với anh T bằng nhiều cách như nói bóng gió về tình cảm của bạn với anh ấy hoặc có những cử chỉ thân mật hơn… Tôi còn có cách này cho bạn:
– Mời anh ấy dùng cơm tại nhà bạn với chỉ hai người
– Chơi một trò chơi đọc to nội dung của lá thăm bốc được
– Đầu tiên là mấy lá thăm về sở thích của cả hai bạn như “em thích nghe nhạc”, “anh thích đá bóng”…
– Khi anh ấy đã thật sự nhập cuộc thì bạn hãy cho thêm lá thăm bạn đã chuẩn bị sẵn vào với nội dung là “anh yêu em”. Tất nhiên, bạn cho cả hai lá thăm với cùng nội dung như thế vào hai tay bạn và đề nghị anh ấy bốc thăm và đọc. Khi anh ấy bốc xong thì giấu lá thăm còn lại. Nếu anh ấy đọc lá thăm thì bạn hãy thể hiện cảm xúc thật của mình. Còn nếu anh ấy không đọc thì bạn biết rồi đấy, anh ấy chưa sẵn sàng là một nửa của bạn. Và có vô vàn lý do cho điều đó như là “anh chỉ coi em như em gái’…Tuy nhiên, có một điều chắc chắn là nếu anh ấy yêu bạn anh ấy sẽ đọc lá thăm đó. Chúc bạn may mắn!
P/s: Đây có thể là một câu chuyện tưởng tượng được viết ra bởi một nhà báo. Hì
Icyqueen đã bình luận
Cau tra loi cua ban thiet hay…
cuong đã bình luận
ban nên hiểu thời đại ngày nay thì không cần phải ai nói trước điều đó. Vì mình nghĩ anh ấy chắc chắn thuộc tuýp người sống nội tâm nên chỉ biết thể hiện bằng sự quan tâm mà những người như thế thì mình nên đặt trọn con tim vào đấy bạn à. Nếu bạn là người con gái mạnh mẽ thì có lẽ mình nghĩ bạn nên nói trước có lẽ sẽ tốt hơn thời đại bình đẵng mà, tại sao phụ nữ luôn đòi hỏi quyền bình đẵng vậy tại sao lai không làm. Thà đau khổ một lần rồi thôi bạn à nếu không bạn sẽ đánh mất hạnh phúc của cả cuộc đời mình đấy bạn à. Với lại bạn nói cũng không nhẫn tâm đễ N như vậy mà. Cuộc sống mà cần phải có sự mạnh mẽ đễ đối diện với nó bạn à. Chúc bạn thành công
newstar đã bình luận
chao ban! Toi thi laj nghj mot cach khac khj doc cau chuyen cua ban. Toi thay nguoi ban ten T da noi voi ban ve tinh cam cua mjnh voi ban rui day. Trong tinh yeu kg nhat thiet phaj noi “Anh Yeu Em” thj voi la loi noi to tinh ma moi nguoi se co mot cach to tinh khac nhau ma ban. Toi nghj ban hay tim mot khong gjan nao do lang man rui ru T cung den khj do ban hay cho T biet ve tinh cam ma ban gianh cho t ban aha.
Chuc ban hanh phuc voi ty cua mjnh
tuyenkt84 đã bình luận
Chào bạn!
Mình đã đọc bài viết của bạn và rất bất ngờ vì hoàn cảnh của bạn cũng khá giống với mình trước đây. Nhưng có 1 điểm khác đó là T. luôn ở bên bạn, quan tâm tới bạn và còn thể hiện tình cảm với bạn nhiều hơn. Có lẽ bạn nên làm như lời khuyên của bạn Trần Kiên là hay nhất. Còn lời khuyên của mình là bạn hãy mạnh dạn cho T. biết tình cảm của mình vì trong thời đại này con trai và con gái bình đẳng mà, ai ngỏ lời cũng được miễn là tình cảm cả 2 người dành cho nhau là có thật (mình nghĩ là bạn sẽ chọn cách này!!!). Tuy nhiên, mình đã quyết định khác bạn ạ. Mình đã lấy người giống như N. của bạn. Đôi khi gặp lại, “người ấy” cũng tỏ ra hối tiếc vì không ngỏ lời với mình nhưng cuộc sống là vậy bạn ạ. Cuộc sống của mình bây giờ rất hạnh phúc và mình đã có một cô nhóc vô cùng dễ thương và mình không hối tiếc về quyết định của mình . Có thể khi kết hôn rồi, cuộc sống sau hôn nhân của bạn không giống như khi bạn yêu đâu. Bạn đã bao giờ tự đặt câu hỏi nếu bạn lấy 1 người yêu bạn hơn và một người bạn yêu hơn – ai sẽ tốt hơn chưa?Yêu và cưới là 2 chuyện hoàn toàn khác nhau đấy!!!! Chúc bạn có quyết định sáng suốt nhé!
dung đã bình luận
minh cam thay T da yeu ban that su nhung vi mot ly do nao do ma chua dam ngo loi voi ban ma thoi. tai sao ban khong tim moi cach de hoi xem. ban yeu anh ay sao ban lai ko noi ra. nghe ban noi m thay co the anh ay ko chac chan se nhan duoc tinh cam dap lai cua ban nen ko giam ngo loi. vi nhu ban noi hoan canh cua ban va anh ay khac xa nhau ma. ban nen noi ban yeu anh ay thi tot hon. hanh phuc cua minh minh nen tu giu lay ko nen phu thuoc vao ng khac. rat nhieu nguoi da de mat hp chi vi si dien hao cua ban than day. chuc ban hanh phuc