Càng nói, càng thấy rằng cuộc đời thật bất công với em. Nhưng biết sao được, đó là con đường mà em đã chọn, con đường trải đầy hoa hồng nhưng lại dẫn tới vực thẳm phải không em?
Chị viết cho em lá thư này vào giữa khuya, chắc giờ này em và chồng chị đang ngon giấc.
Em à, vậy là đã hơn hai năm kể từ ngày em giật được anh ấy ra khỏi tay chị. Hơn hai năm, có lẽ hôm nay chị mới là người hạnh phúc nhất.
Em biết không, hai mẹ con chị và chồng em đã có cả một ngày vui vẻ bên nhau. Tụi chị đi picnic em à. Nhóc B con chị vui lắm, nó cứ cười suốt, ríu ra ríu rít như thuở ba mẹ chúng còn có nhau. Nhìn anh nhấc bổng con lên cao trong niềm vui cực độ, chị nghe lòng lâng lâng như ngày nào. Hôm nay, gia đình chị có một bữa ăn thật đặc biệt, toàn những món anh ấy ưa thích do chính tay chị nấu. Anh ấy đã rất hài lòng, chắc lâu rồi anh không được ăn những món tủ của chị.
Em biết những người đi qua nói gì không? Họ lướt qua tụi chị và tấm tắc khen gia đình chị thật hạnh phúc. À chị quên kể, hôm nay chị đã mặc một bộ váy thanh lịch lắm, chị trang điểm nhẹ và không quên mang bộ trang sức mà anh ấy từng tặng chị nhân kỷ niệm 5 năm ngày cưới.
Em cũng biết rồi đấy, hôm nay là thứ 7, công ty anh ấy không làm việc buổi chiều đâu. Chắc anh ấy phải nói với em rằng anh ấy phải tăng ca nhỉ? Hay là tiệc tùng với sếp? Hay là đi đám ma người thân của đồng nghiệp ở tỉnh này tỉnh nọ? Hay là vô vàn lý do khác giống như thời anh ta từng nói dối chị để được bên em? Thật khó nghĩ cho em quá.
Hôm nay, ngồi ngẫm lại, chị mới ngộ ra rằng cuộc đời này tưởng như đã mất tất cả nhưng thật ra chẳng mất gì cả. Này nhé, anh ấy là người hào phóng, em biết rồi. Anh đã không tính toán chi ly khi phân chia tài sản, vì vậy mà chị có được cả căn nhà, còn anh ấy chỉ cầm vài trăm triệu để xây dựng hạnh phúc với em. Giờ đây, anh ấy lại gửi cho chị tiền tiêu hàng tháng vượt xa con số mà chị cần để lo cho nhóc B. Chị có thể sử dụng cho việc săn sóc da, mua bộ váy yêu thích, đi xem phim hẹn hò với bạn… mà không cần đắn đo như thời còn là vợ anh ấy.
Anh ấy còn là người cha trách nhiệm, điều này em cũng biết rồi. Anh ấy luôn mua cho nhóc B bé bỏng của chị những món quà theo yêu cầu mỗi lần dẫn nhóc B đi chơi. Anh ấy luôn theo sát việc học hành của nhóc B đến mức chị khỏi phải nhọc lòng. Đặc biệt là anh luôn dành cho nhóc B một khoảng thời gian riêng tư nhất định mỗi tuần. Mà nhóc B sẽ ăn nhiều lắm nhé, chơi cũng toàn chơi những món đắt tiền, nhóc biết ba sẽ chiều nhóc hết mức mà. Hôm rồi ba đi họp phụ huynh cho nhóc B rồi hai ba con dẫn nhau đi qua nhà nội đến mãi tối mới về. Chắc hôm đó em phải ăn cơm một mình rồi.
Tính chị hay lo xa, nên chị có đề nghị anh mua cho nhóc B bảo hiểm nhân thọ, cuối cùng thì anh ấy đã đồng ý. Vậy là mỗi tháng em phải tiết kiệm thêm 4 triệu nữa để đóng cho kịp tiến độ. Chị cũng muốn nhóc B giỏi ngoại ngữ bằng bạn bằng bè, thế nên em cũng biết đấy, nhóc chị đang học ở Hội Việt Mỹ, học phí cũng không cao lắm đâu vì ba nhóc B là doanh nhân mà.
Cách đây không lâu, nhóc B bệnh phải nhập viện. Vậy là anh tất tả chạy đôn chạy đáo, anh bón cho nhóc B từng muỗng cháo, từng viên thuốc, còn hỏi chị có mệt không, nếu mệt thì về nghỉ trước. Em vẫn nhớ ngày đó chứ? Ngày mà anh ấy gọi điện cho em và nói rằng “Anh bận việc về trễ chút”. Chính chị đã chứng kiến cuộc gọi đó mà.
Trẻ con không có tội phải không em? Trẻ con rất ngây ngô, cứ ba ba, mẹ mẹ, cứ nói ba ơi chiều nay về nhà mình ăn cơm đi, ba ơi về nhà chơi với B, hôm nay B có đồ chơi mới… Và một vài lần anh ấy không nỡ chối từ. Chắc chắn rồi. Vậy là những chiều hôm ấy, 3 thành viên lại được đoàn tụ ấm cúng trong căn nhà ngày xưa. Chị và chồng em đã sống với nhau từng ấy thời gian, biết bao là kỷ niệm, đâu đâu trong ngôi nhà này cũng là ký ức. Hơn thế, đâu đâu quanh thành phố này cũng mang dấu ấn của chị, con đường nào anh cũng từng chở chị đi qua. Có khi nào em thấy anh ấy thẩn thờ khi đi ngang một công viên, hay ngập ngừng khi lướt qua một siêu thị thì em phải hiểu vì sao rồi đó.
Em sẽ sinh con chứ? Chắc chắn rồi. Có điều anh ấy không thiết tha lắm đâu em à. Cảm giác vừa hồi hộp vừa hứng khởi khi được làm cha lần đầu anh ấy đã dành cho nhóc B hết rồi. Tâm trạng vui mừng hào hứng khi bồng đứa trẻ sơ sinh cũng đã không còn nữa đâu. Những năm tháng thay tã, lau dọn khi con ọc sữa, mệt mỏi thức đêm khi con đau yếu… những năm qua khiến anh vơi bớt nhiệt huyết làm cha rồi em à. Em bàn với anh ấy việc sinh con. Anh ấy sẽ trả lời “Tùy em vậy” trong sự ngao ngán tột độ.
Dễ hiểu thôi anh ấy lấy em về chắc chắn không phải để sinh con, anh ấy đã có 1 nhóc B bụ bẫm thông minh và rất yêu ba nó. Trước đây anh vẫn thường tâm sự với chị rằng anh không muốn có nhiều con, để nuôi dạy con chất lượng hơn. Đó cũng là lý do tại sao tụi chị chưa có bé thứ 2 đấy. Anh ấy lấy em và bỏ rơi chị chẳng qua là một cuộc trốn chạy. Anh đã ngán ngẩm một người vợ của gạo đường mắm muối, của những bảng chi tiêu nhỏ nhặt. Anh ấy muốn một cô gái ngây thơ ngoan ngoãn biết vâng lời, cô gái của tuổi thanh xuân hừng hực, tính tình hiền hòa không biết cằn nhằn và gương mặt không nếp nhăn. Vậy em hãy cố gắng mãi là người vợ hoàn hảo tròn trịa mãi thế nhé.

Nhiều khi ngẫm nghĩ chị thấy giờ này chị và em lại đảo ngược vị trí: em là vợ còn chị là kẻ thứ 3. Chỉ khác nhau là trước đây em bị mang tiếng là kẻ giật chồng, bị người đời phỉ nhổ, còn chị bây giờ thì không. Chị vẫn gặp gỡ với danh chính ngôn thuận là vợ lớn của chồng em, mẹ yêu của con lớn của chồng em. Người đời sẽ thông cảm cho chị, sẽ xem đấy là hiển nhiên, là tất yếu. Chị sẽ sánh bước bên anh công khai mà không sợ điều tiếng. Còn em, giờ đây dù đã là vợ chính thức nhưng khi vợ chồng em gặp người quen, trước mặt em họ cười nói, em đi rồi họ thì thầm với nhau: “Nghe nói con nhỏ đó giật chồng người ta đó” – Buồn quá phải không em?
Nhưng không sao, em hãy kiêu hãnh đi chứ, kiêu hãnh như thời em đoạt được chồng chị và đạp chị vào ngõ cùng của cuộc sống. Em vui mừng đi, thành quả của em đó: một người đàn ông đã dâng hiến cho chị gần hết mật ngọt của sức trẻ, của những đam mê cháy bỏng. Người đàn ông của những buổi chiều đưa đón chị, đêm đêm mát xa cho chị, nói với chị những lời nồng nàn trước khi chìm vào giấc ngủ. Người đàn ông mà nhớ rất dai nhất là kỷ niệm thời yêu nhau, anh ấy cứ nhai đi nhai lại với chị những chuyện vui cũ rích mà chị đã quên khuấy. Giờ này, có khi anh ấy cũng ôn tới ôn lui chúng mỗi đêm trước khi chợp mắt, có điều anh ấy không nói cho em nghe thôi.
Thói đời kể cũng lạ, nhất là với đàn ông, từ mới chuyển thành cũ và cũ hóa thành mới chẳng mấy chốc. Cô gái khát khao của chồng chị ngày nào đã được chiếm hữu thành người vợ trẻ, ngày đi làm, chiều về cơm cơm nước nước đầy lệ thuộc, cũ rích đi với những bộ cánh rẻ tiền vì không dám ăn diện. Dạo này chồng làm ăn khó khăn, không nhiều tiền như trước phải không em? Còn chị, mụ vợ chua chát của ngày xưa giờ như chim xoải cánh, mặc tình bay trong sự tiếc nuối của chồng em. Con ngựa rong chơi chắc đã chồn chân, chị đôi khi trở thành thứ ao ước mới toanh của anh ấy, có điều bây giờ ao ước này hơi xa xỉ và xa vời.
Em ạ, giả sử giờ này chị giật được chồng em ra khỏi tay em thì sao nhỉ? Thì em chỉ có thể kêu trời chứ không thể kêu ai? Em có thể tâm sự với ai? Với những người thân từng ngăn cản em kịch liệt hay với bạn bè từng dè bĩu thời em quyết định lấy anh ấy? Hàng xóm không bao giờ gọi chị là kẻ giật chồng như họ vẫn nói về em ngày xưa. Họ chỉ nói: Ồ, cuối cùng là họ (tức là gia đình chị) đã được đoàn viên và kẻ giật chồng (là em đấy) đã bị quả báo. Cùng lắm người ta chỉ chê bai chồng chị vài câu, rồi lại chậc lưỡi: Ôi dào, đàn ông mà, ai cũng thế thôi.
Càng nói, càng thấy rằng cuộc đời thật bất công với em tôi. Nhưng biết sao được, đó là con đường mà em đã chọn, con đường trải đầy hoa hồng nhưng lại dẫn tới vực thẳm. Phải không em?
bevoi đã bình luận
lời lẽ nghe qua có vẻ hoa mĩ nhưng cay độc quá! có cần phải vậy không?
kim thanh đã bình luận
Bài viết thật hấp dẫn, ngôn từ nhẹ nhàng nhưng tựa ngàn mũi tên đâm xuyên người được gọi là vợ hiện tại. Mong anh ấy lại về bên chị, đúng đàn ông là vậy đấy
trang đã bình luận
chuyên đã rồi nói làm gì cho nguoi ta khổ,sao ko giũ chồng khi anh ấy còn ỏ vói mình chú.em cũng là nguoi đã bị kẻ khác cuop mất chồng nhung em ko hề có ý kiến gì,vì chồng đã ko còn tình cảm thì ko níu kéo.ko cần phải buông lòi chua chát làm hạ thấp mình.cái gì đến nó sẽ đến,có nhu thế thật thì cũng ko cần phải trả thù nhau bang nhung loi cay nghiệt nhu thế mà…tài sản của chị là đúa con đấy rồi,nguoi ta lấy chồng thì cũng phải đẻ con chu.dù thích hay ko thì đấy cũng là con nguoi ta ma.biết đâu nguoi ta muốn có đúa con thì sao?theo em thì chị ko nên có nhung loi cay nghiệt đó,biết đâu chồng chị lại nể chị hon.đung làm cho anh ấy thấy chị là nguoi thâm hiểm chị ha???????vẫn muốn chúc chị hạnh phúc…….
Đuctrinh đã bình luận
sống trên cần có một tấm lòng, để thông cảm và hiểu nhau. Khi chồng chị ra đi với người ta, chị đã đau khổ tột cùng, đừng lập lại nổi đau ấy cho người khác. Là phụ nữ ai cũng muốn có một gia đình bình yên và hạnh phúc, nhưng khi hạnh phúc đã rời xa, đã cố giữ nhưng không được, hãy để nó đi nhẹ nhàng. CS lấy của ta cái này, sẽ bù lại cho ta cái khác. giờ chị là người phụ nữ duyên dáng, chính chắn, sẽ có người đàn ông tốt hơn anh ấy, chung thủy hơn anh ấy đến với chị thôi, có cần thiết phải giật anh ấy về không. Tôi cũng không hiểu, một người đàn ông lăng nhăng và ko chung thủy như anh ấy lại có nhiều người quan tâm đến vậy, sống với người đàn ông như vậy, liệu chị, cô ấy và những cô gái khác nửa, có hạnh phúc…hạnh phúc là khi ta biết quan tâm, chia sẻ, góp nhặt những điều nhỏ nhoi thành niềm vui trong cuộc sống, những điều đó, tôi nghĩ chồng chị không có.
thao nguyen đã bình luận
theo em chi lam nhu the la dung vi khong the de cho nhung nguoi phu nu cuop chong nhu vay song hanh duoc.vi ho ma gia dinh minh tan vo em cung cung tam trang nhu chi nen em rat hieu dieu do
Ngoc Kim đã bình luận
Minh thấy bạn nói rất đúng, loai người như thế ko nên để nó hạnh phúc được.
HA thuy đã bình luận
Co can phai chua cay vay khong vi ca hai nguoi deu la dan ba ,Mot nguoi duoc mot nguoi mat hay ca hai deu mat .Cuoc song con nhieu dieu thu vi lam dung tu bien minh thanh ke chien thang nhung dau co chien thang phai khong ?
huong diem đã bình luận
ukm.cj la mot ng pn sak sao.cj dung nhug loj noj nhe nhag nhug laj co the giet chet ng ta.co can paj nhu the k cj?lieu oy ng dan og ay co ben cj maj k?hay mot thoy jan sau laj dj tjep.cj co muon dam len vet xe do nua k?
Mai Anh đã bình luận
O doi co cai duoc va cai mat ,mat mat thi qua nhieu con hanh phuc duoc bao nhieu ? Hanh phuc la mot thu xa xi voi nhieu nguoi ko hieu duoc gia tri cua cuoc song gia dinh ,chung ta cang co danh lay hanh phuc ma ko hieu thuc chat no la gi ? thi nhu nguoi mong du vay ? Toi hieu duoc tam trang cua C ,hieu duoc noi dau trong C da duoc tra thu bang chinh nhung gi goi la hanh phuc da bi danh cap. C cung biet duoc rang o doi cung la,co nhung cai moi tro thanh cu,va thay vao do cai cu nghiem nhien tro thanh cai moi me…moi moi cu cu cu van chuyen cho nhau !Nhung nguoi co tam long chan thanh se duoc tran trong boi gia tri that…Toi tin rang cuoc song se mim cuoi voi C o phia truoc !
Bi đã bình luận
Lời lẽ chua chát quá. Hẳn là trước đây khi bị người vợ hiện tại giật mất chồng chị ấy cũng đã rất đau nên bây giờ mới thốt ra được những lời như thế. Phận người phụ nữ chúng mình, dù hoàn cảnh nào, xã hội nào thì cũng bất hạnh vì người đàn ông cả.
diem huong đã bình luận
cuok sog con co nhieu dieu thay doi lam chi ak
lê na đã bình luận
nếu là tôi tôi vẫn làm như chị
YEN đã bình luận
CUỘC ĐỜI THẬT KHÓ ĐOÁN CHỊ ah.
lyly đã bình luận
em hoàn toàn đồng ý với chị, loại cướp chồng hay ng yêu của ng khác đáng bị xé xác ra
NANA đã bình luận
CHÚC CHỊ SỚM LẤY LẠI ĐƯỢC NGƯỜI ĐÀN ÔNG CỦA MÌNH!
tuyenkt84 đã bình luận
chị có thực sự đang hạnh phúc không hay chỉ là giả tạo mà thôi. Nếu chồng chị thấy được những lời chị viết cho “cô ấy” như vậy, chồng chị có còn “thèm khát chị” như những lời chị nói hay không?Những chuyện đã qua rồi thì thôi. Nếu đứa con lớn lên, có thể với 1 người mẹ có tư tưởng như vậy nó cũng sẽ trở thành 1 người ích kỷ lắm chị có biết không?Liệu rồi chị giành lại được “ông chồng tuyệt vời” ấy, liệu chị và chồng chị có thực sự là một “tổ ấm” hay không?
Trâm đã bình luận
Chi à,
Chi co’ tu hoi, tai sao anh bo chi không? dô`ng tièn không dôi duoc hanh phu’c dâu, vi`anh thà cho tièn chi và chau dê dôi lâ’y Hanh phu’c noi kha’c do’.Niê’u chi co’ dinh sang ngang lâ`n sau thi`nho’ ru’t kinh nghiêm, dê không co’ ta’i canh nhé.
Là dàn bà voi’ nhau em hiêu y’ chi, chi dang ghét anh da bo chi và hân nguòi dàng bà kia do’, chi tôi cho cha’u không co’ cha hàng ngày thôi.
ly19 đã bình luận
đọc bài viết của chị mà em mát lòng mát dạ, có như vậy người ta mới nói “Gieo nhân nào gặt quả ấy chứ”. Còn những ai mà nghĩ là chi nói như vậy là chua chát cay độc thì em nghĩ họ là những người dang mơ vì đọc quá nhiều tiểu thuyết hoặc chưa phải sống trong cảnh như chị thôi. em ngưỡng mộ chị lắm, chúc chị tìm lại được những gì đã mất của mình.
HOA đã bình luận
GHÊ TỞM CON NGƯỜI CHỊ QUÁ,CHỒNG CHỊ BỎ CHỊ ĐỂ LẤY VỢ LÀ ĐÚNG RỒI