Tôi phải làm gì để có 1 gia đình hạnh phúc mà không gặp cảnh mỗi người một nơi như hiện giờ? Tôi năm nay 28 tuổi, chồng tôi cũng 28 tuổi, tôi lấy chồng đã được 1 năm rưỡi và có 1 con trai được 9 tháng tuổi. Tôi và chồng tôi tình cờ gặp nhau trong 1 lần tôi vào bến xe, anh làm ở đó, quen nhau được 6 tháng chúng tôi quyết định đi đến hôn nhân, anh đã nghỉ làm ở bến xe vì chỗ làm quá xa lương lại thấp.
Khi chúng tôi cưới nhau bố mẹ tôi có cho 1 mảnh đất gần nhà bố mẹ tôi để chúng tôi làm nhà, chúng tôi lấy tiền mà 2 bên gia đình cho và tiền dành dụm của tôi, tôi nói với anh là tiền đi mượn (tôi nghĩ nếu nói là tiền của tôi dành dụm được sau bao năm thì anh lại dựa vào đó không chịu lo làm ăn thì lại khổ nên tôi đành nói dối) để làm 1 căn nhà nhỏ vợ chồng tôi ở và 1 miếng đất ở xa để anh ở nhà làm vườn. Tôi đã có công việc ổn định gần nhà, còn anh lúc rảnh ở nhà canh con, có việc thì lại gửi ông bà ngoại trông cháu rồi anh đi làm. Nhưng vì mặc cảm gia đình anh không khá giả bằng gia đình tôi, lúc nào anh cũng nghĩ anh không làm được gì ra tiền phải để vợ đi làm nuôi anh và nuôi con, anh phải ăn bám vào vợ, mặc dù vậy tôi cũng không bao giờ nghĩ hay nói những gì làm anh phải mặc cảm.

Tôi cũng thường hay động viên anh giờ vợ chồng mình chưa khá giả cùng nhau làm để có chi tiêu trong nhà, sau này vườn tược có thu nhập thì vợ chồng mình cũng đỡ được phần nào. Rồi anh cũng cố gắng làm và làm rất chăm chỉ, tôi thấy vậy cũng mừng, nhưng rồi chẳng hiểu tại sao anh lại đổi ý đòi về quê Bình Định nhà anh sống ở đó và nuôi con nhưng tôi và gia đình anh cùng gia đình tôi cũng đã khuyên bảo anh về đó sẽ cực khổ hơn ở nơi tôi đang sống. Dần anh cũng nguôi ngoai, tôi cứ nghĩ thế là đã ổn giờ chỉ lo làm ăn nuôi con, nhưng cứ mỗi lần vợ chồng xích mích là anh lại đòi về quê ở không thì lại nói không biết làm vườn đòi bán mảnh vườn đi không làm nữa. Sau nhiều lần như vậy tôi đã bán mảnh vườn ấy đi và nói lấy tiền đi trả nợ, anh nói muốn đi Sài Gòn làm, tôi cũng đành cho anh đi làm. Ban đầu anh nói về quê làm hồ sơ rồi đi thẳng vào Sài Gòn làm nhưng về quê thì ba chồng tôi và chồng tôi lại mâu thuẫn anh giận nên đã đi Kon Tum kiếm việc làm, tôi hỏi anh làm ở đâu thì anh lại nói anh qua bên Lào làm 5 năm mới về.
Tôi đã can anh đừng đi, tôi nói vào Sài Gòn làm cho gần nhà dễ thăm con, anh nói vòng vo đủ thứ lý do, cuối cùng anh cũng không đi. Nhưng rồi sự việc không như tôi nghĩ anh đã không đi Sài Gòn làm, mà anh lại tìm công việc tại 1 công ty ở Kon Tum và làm ở đó. Hàng ngày anh vẫn điện thoại về hỏi thăm tôi và con, đôi lúc lại nói những điều làm tôi đau lòng, giống như muốn tôi ở nhà quên anh đi và tìm chồng mới mà lấy, sau này tôi phân tích nhiều lần tôi nói với anh, anh đi làm có gọi điện về thăm, động viên mẹ con tôi thì được chứ đừng mỗi ngày gọi điện mà nói đủ điều làm tôi đau lòng thêm thì từ nay đừng gọi điện cho tôi nữa và tôi cúp máy. Từ đó anh cũng không nói gì làm tôi đau lòng nữa và tôi cũng có đề nghị với anh là kiếm việc làm bên đó cho tôi cùng qua làm cho có vợ có chồng cùng làm cùng nuôi dạy con khôn lớn. Anh lại bảo công việc của anh chưa ổn định anh chưa quyết định, vả lại công việc bên này làm cực khổ lắm em không làm nổi đâu, em ở đó công việc ổn định mà còn nhàn nữa cố gắng nuôi con, giống như anh đùn đẩy trách nhiệm nuôi con cho tôi thì phải. Rồi tôi nói với anh là tết này anh về nhà vợ chồng mình bàn bạc, anh lại nói với tôi xe đi về nhà không thuận tiện hay hai me con về quê ăn tết rồi anh sẽ về sau.
Tôi đã nhiều lần quyết định dù con tôi vẫn còn nhỏ nhưng tôi cũng cố gắng đi về quê để cho anh được gặp con cho đỡ nhớ, rồi vài hôm sau anh lại nói anh không về được. Trong lòng tôi rất buồn, tôi nói anh muốn ở đâu thì ở đừng có nói nữa tôi mệt mỏi lắm rồi, anh lúc thế này lúc thế nọ đổi ý liên tục tôi không biết anh nghĩ gì nữa. Theo tôi thấy chồng tôi lập trường không kiên định, 1 phần tuổi còn trẻ nên cũng chưa suy nghĩ chín chắn lúc quyết định thế này, mai lại quyết định thế kia, lúc thì nói mẹ con về quê ăn tết rồi anh về đó cho tiện, lúc thì nói con còn nhỏ mẹ con ở nhà ăn tết với ông bà ngoại. Tôi không thể hiểu nổi anh nghĩ gì nữa, hiện tại ý của tôi là sẽ qua bên đó làm cực khổ tôi cũng chịu để con tôi có 1 gia đình hạnh phúc và hoàn chỉnh, lúc đó tôi cũng có người chia sẻ mọi tâm sự. Mọi gánh vác trong gia đình cũng không thể thiếu người đàn ông, nhưng gia đình tôi thì lại khuyên tôi không nên đi theo chồng, đến giờ tôi cũng không biết tôi quyết định vậy có đúng không? Hiện tại công việc của tôi ổn định mà tôi còn đang theo học lớp Đại học tại chức 1 năm rưỡi nữa mới ra trường. Tôi rất phân vân, giờ bỏ hết tất cả để theo chồng lập nghiệp hay là ở lại gần bên ông bà ngoại làm ăn và nuôi con 1 mình các bạn cho tôi 1 lời khuyên để tôi có thể đưa ra quyết định đúng đắn nhất. Cảm ơn các bạn nhiều.
Thao đã bình luận
Ban khong nen di va cung khong nen nghi nhieu. Ma ban nen tap trung cho cong viec va cham con that tot, neu chong ban con muon song voi ban thi se tu quay ve thoi.
phuonglinh đã bình luận
Tôi cảm ơn bạn vì lời khuyên chân thành , nhưng tôi có 1 vấn đề nữa không biết bạn có thể trả lời giúp tôi được không?. Có bao giờ bạn nghĩ thế này không, một người chồng đi xa lâu ngày liệu có phát sinh tinh cảm với một ngưới khác mà tôi không thể biết , rồi đền 1 lúc nào đó chuyện vỡ lở ra lúc đó 2 mẹ con tôi phải quyết định như thế nào đây?, hay đi xa lâu ngày tinh cảm sẽ phai nhạt theo thời gian. Lại nói đi phải nói lại chồng tôi cũng thuộc típ người có ngoại hình, bề ngoài tương đối ,bạn nói liệu tôi có thể không nghĩ đến hay không. Tôi biết là tôi thật ích kỷ đối với con trai tôi nếu tôi nhất quyết theo anh ấy,nhưng liệu con tôi sau này có oán trách tôi là không cho con 1 gia đình trọn vẹn hay không. Thật sự mà nói bây giờ tôi không biết làm sao nữa.
hoa cỏ dại đã bình luận
Thật là khó nếu vợ chồng bạn mỗi người một nơi, bạn hãy bàn bạc lại với chồng và tham khảo ý kiến của 2 bên gia đình nữa, con còn nhỏ mà như thế thì cũng thiệt thòi. Chúc gia đình bạn hạnh phúc
phuonglinh đã bình luận
Cảm ơn bạn vì lời khuyên chân thành
nhanhong đã bình luận
Tôi đang trong hoàn cảnh gần tương tự như bạn nên tôi hiểu bạn đang nghĩ gì , nhưng tôi khuyên bạn nên ở nhà đi làm nuôi con , đơn giản chỉ một điều nếu một người chồng thương con và vợ sẽ không làm như vậy , nếu bạn đi theo bạn và con bạn sẽ khổ.
phuonglinh đã bình luận
Tôi cảm ơn bạn vì lời khuyên chân thành , tôi biết nếu tôi đi theo chồng là tôi và con tôi sẽ khổ nhưng tôi chỉ muốn cho con tôi có 1 gia đình hạnh phúc có cả cha lẫn me, tôi sẽ tìm công việc khác ổn định tại đó để có thể cho con 1 gia đình không phải gặp cảnh khổ. Bạn nghĩ như thế nào? tôi nghĩ ông trời sẽ không tiệt đường con người khi họ có ý chí vươn lên. Tôi có 1 vấn đề nữa không biết bạn có thể trả lời giúp tôi được không? Có bao giờ bạn nghĩ thế này không, một người chồng đi xa lâu ngày liệu có phát sinh tinh cảm với một ngưới khác mà tôi không thể biết , rồi đền 1 lúc nào đó chuyện vỡ lở ra lúc đó 2 mẹ con tôi phải quyết định như thế nào đây?, hay đi xa lâu ngày tinh cảm sẽ phai nhạt theo thời gian. Lại nói đi phải nói lại chồng tôi cũng thuộc típ người có ngoại hình, bề ngoài tương đối ,bạn nói liệu tôi có thể không nghĩ đến hay không. Tôi biết là tôi thật ích kỷ đối với con trai tôi nếu tôi nhất quyết theo anh ấy,nhưng liệu con tôi sau này có oán trách tôi là không cho con 1 gia đình trọn vẹn hay không.
Nhiều khi tôi nghĩ nếu mà không đi tôi sẽ ly dị với chồng và ở vậy nuôi con chứ không bao giờ chịu cảnh chia lìa mỗi người mỗi nơi. Thật sự mà nói bây giờ tôi không biết làm sao nữa.
Thao đã bình luận
Ban nen o lai va tap chung nuoi con khon lon! neu nhu 1 nguoi chong thuong vo con that su thi ho da khong doi su voi chi nhu vay
phuonglinh đã bình luận
Cảm ơn Thảo vì lời khuyên chân thành
hiếu dào đã bình luận
phuonglinh thân mến ! chia buồn cùng chị. vấn đề lớn nhất o đây la chồng c bây giờ k muốn vướng bận tới c nữa (e nói c đùng buồn) bây giờ c gọi điện và hỏi anh ấy bây giờ a ấy muốn thế nào có cùng nhau chăm lo cho hạnh phúc gđ nuôi dạy con cái nên người k? hay a thick cuộc sống k buông thả c bày tỏ nguyện vọng của c muốn a ấy về để xây dựng 1 mái ấm gđ và c hỏi xem a ấy muốn ntn thì mới về ở cùng vợ con. c hỏi xem a ấy nói thế nào nêu a ấy k chịu về thì chị bảo a ấy ly hôn để c khỏi bận tâm đau đầu thêm nữa. đằng nào thì a ấy cũng đang bỏ mặc mẹ con c. còn đàn ông đi ra ngoài ai thấy gái mà chẳng thích k tránh khỏi dc đâu c. nhu cầu của cuộc sống mà ham muốn của đàn ông lại theo giờ nữa ( c đọc trên báo có vụ giết người cũng chỉ vì chuyện ấy)
phuonglinh đã bình luận
Hiếu ah,chi cam on em nhe.nhung điều em nói góp ý cho chị chi cũng đã co hướng và cũng nói với anh rồi,anh không chịu ly hôn,nhưng em không biết nguyên nhân tại sao mà chồng chị muốn ở đây đâu,vì nhiều lý do lắm em ah,chị cũng không thể trách anh được nên chị cũng rất khó xử.
thoanguyen đã bình luận
Chi ko nen di, vi hien tai cong viec chi da on dinh roi gio ma chi bo tat ca de theo chong thi chi se that bai hoan toan vi chong chi cong viec khong on dinh, lap truong thi khong vung vang, nhu the chi se kho suot doi thoi. Toi mong chi suy nghi sang suot.
phuonglinh đã bình luận
cam on Thao nhe
tường vi đã bình luận
bạn hãy quyết định ở nhà để nuôi con đi, người đàn ông thương vợ con họ sẽ không như thế. ly hôn hay không thì cuộc sống bạn vẫn thế.
phuonglinh đã bình luận
cam on Tuong Vi Nhe
dmp_ruby đã bình luận
Anh ta thật khó hiểu và có vẻ ko thương vợ con. bạn thật nặng gánh. Đừng vì mủi lòng mà thêm gánh nặng và buồn phiền cho bản thân
Ha Vi An đã bình luận
Chào PhưongLinh!
Mình rất thông cảm với hoàn cảnh của bạn vì mình hiểu cái khó của người trong cuộc. Ở đây mình ko đưa ra cho bạn một giải pháp nào cho hiện tại. cái mình muốn chia sẻ với bạn là cảm xúc và tâm tư có thể là của chồng bạn để anh ấy quyết định hành động như vậy, vì chồng bạn cũng ở vào hoàn cảnh gần giống như chồng mình.
Sau khi sinh con, vợ chồng mình bị bắt buộc phải về nhà ngoại sinh sống, vì nhà mình ko có con trai, chỉ có chị em gái đã đi lấy chồng xa hết. Chồng mình phải chuyển cả việc về quê vợ, sống cùng nhà với bố mẹ vợ và tất nhiên mâu thuẫn có nhiều lắm nhưng đến giờ mình đã thấy tạm ổn sau 1 năm chung sống mình rút ra một vài điều như sau:
* Vợ chồng muốn yên ấm phải nhịn, phải khéo 10 lần thì khi chồng đi làm rể, sống ở nhà vợ mình phải nhịn hàng trăm lần
* Đàn ông chấp nhận sống ở nhà vợ một phần vì yêu thương vợ con nhưng một phần lớn quan trọng hơn là họ muốn ” Thay đổi cuộc sống vốn có của họ” đây là điểm mấu chốt nhất, và như mình thấy chồng bạn đã chăm chỉ, với hi vọng làm được cái gì đó ổn định và kiếm được nhiều tiền hơn để ko mang tiếng vợ nuôi, nhưng đến giờ anh vẫn như cũ. Nếu là mình mình sẽ cho chồng đi học, tìm hiểu nghề mà anh thích và đam mê rồi khuyến khích anh theo đuổi… Và dù chồng kiếm được nhiều hay ít hãy phân công trách nhiệm rõ ràng cho anh ấy: như mua sữa hay mua bỉm cho con, mua thức ăn hàng ngày cho con…để anh ấy không cảm thấy mình vô dụng và có mục đích sống. chồng mình đi học nâng cao, tháng còn tiêu âm vào tiền của vợ mình sẵn sàng đưa nhưng mua đồ cho con là trách nhiệm của anh ấy, mình có tiền cũng vẫn bắt anh phải chi các khoản đó.
* Thêm nữa, bạn có thể tìm hiểu một vài viêc kinh doanh hay nghề gì đó phù hợp ở nơi hai bạn sống để gợi ý cho chồng và quan trọng ban đầu bạn phải cùng chia sẻ, cùng chung sức làm với chồng ( dù có thể bạn cũng như mình ko quen và ko có sức khỏe) nhưng làm vườn thì quả thật ko hợp với 1 chàng trai 28t.
Nói chung chồng chấp nhận xa gia đình đến 1 nơi xa lạ là một khó khăn rẩt lớn rồi ( nó không như con gái bọn mình đi làm dâu) mình phải khéo để tìm hiểu tâm tư nguyện vọng của chồng, có thể là phải định hướng cho anh ấy cùng phát triển nữa, mình mình ổn định mình ko thấy làm sao nhưng thiên hạ nhỡ mồm nói ra nói vào chồng nghe được lại tự ái.
Chúc bạn sớm bình yên và hạnh phúc nhé
mai đã bình luận
toi cung giong truong hop cua ban,toi lay chong 6nam thi chong toi cung di xkld 6nam roi,nguoi ta noi xa mat cach long ma xa nhau lau roi tinh cam cung se phai nhat,toi cung muon di voi chong toi va chong toi cung noi giong nhu chong ban vay do,nhung theo toi trong truong hop cua ban thi ban nen o nha la tot nhat
huong tra đã bình luận
ban ah doc chuyen cua ban toi thay that buon cho gd ban.trong cuoc song co muon cai de chung ta phai lo lang.va tien bac do la 1 van de van thuong phai ban tan nhat trong cuoc song vo chong.chong ban ko du tu tin vao ban than minh du ban da khuyen va dong vien rat nhieu.bay gio ban cu lo lang cho cong viec va cham soc con cho tot da.con chong ban minh nghi cu de anh ay lam cong viec ma anh ay da chon roi 1 ngay anh ay se hieu thoi ban a. du lap truong chong ban chua vung nhung minh nghi anh ay ko muon an bam vao vo cung la dieu duong nhien la dan ong ma ban .cu de anh ay lam cong viec cua anh ay.ban cung dong vien chong ban roi tu tu anh ay se hieu thoi ban ah khi ma anh ay lam duoc nhieu tien thi minh tin anh ay se tu tin vao ban than minh thoi cu de anh chon con duong cua anh ay.chuc gia dinh ban som doan tu
nhung đã bình luận
Hãy ở lại mà nuôi con khôn lớn em ạ, hãy cững rắn lên. 10 năm trước chị cũng giống như em bây giờ, lúc đó chị không tỉnh táo nhờ sự chia sẻ của mọi người như em mà chị đã theo chồng và rồi công việc không ổn định, chồng sống thiếu tự tin vào bản thân…và để rồi chị lại bế con về quê ngoại với bao tủi hờn…Nhưng rồi thời gian trôi đi, chị đang có một công việc ổn định, có một cô con gái chăm ngoan, học giỏi…và với sự cố gắng của bản thân cùng sự giúp đỡ của gia đình chị đã có một ngôi nhà khang trang. Em hãy tỉnh táo để suy xét em ạ, nếu chồng em yêu em và con a ấy sẽ quay lại hoặc anh ấy sẽ phấn đấu để ổn định cuộc sống rồi đón mẹ con em vào sống cùng còn ngược lại … thì cũng đừng hối tiếc một người vì thiếu tự tin mà dời bỏ vợ con. Hãy sống lạc quan em nhé, con trai em sẽ là động lực để em vươn lên và phấn đấu và hãy để chồng em có thời gian để chứng minh bản thân, một thời gian nữa thôi em sẽ biết mình phải làm gì.
Đàn Ông lở dở đã bình luận
Thật đơn giản (vì tôi là người ngoài cuộc, hì…) chồng chị có vấn đề không kiên định, NGAY CẢ CUỘC SỐNG VỢ CHỒNG với chị…Tôi chỉ nghĩ thế thôi nhé! Nhưng theo tôi, tôi nghi ngờ rất nhiều khả năng chồng chị không muốn sống với chị! Anh ta lập lờ, trốn tránh điều gì đó, … tóm lại theo tôi, chị PHẢI thận trọng, bảo vệ lập trường của mình…Nếu anh ấy hiểu, một ngày nào đó anh ta sẽ về sống cùng chị, cùng no, cùng đói với chị…! Nếu không thì chị cũng không có gì gọi là BẤT NGỜ và khổ lụy…! Chắc chị hiểu ý tôi chứ…!Chúc chị sống thanh thản, vui vẻ, công việc trôi chảy, con cái ngoan ngoãn…đó là hạnh phúc thật sự…Nó luôn ở xung quanh chị, gần với chị, chờ chị để ý tới và vun đắp…đừng lo lắng những gì không cần thiết và lập lờ…Kể cả việc chị lo lắng về đứa bé không cha…Không nên lo! Cháu chỉ cần có ít nhất một người mẹ đảm đang, dũng cảm như chị là đủ rồi…!Cháu sẽ rất tự hào về chị…CHÚC CHỊ HẠNH PHÚC VỚI NHỮNG GÌ ĐANG CÓ…