Một lần, anh nắm chặt tay rồi hôn tôi. Tôi thật sự quá bất ngờ, nhưng tôi cảm thấy hạnh phúc lắm thay, tôi biết tình yêu của tôi đã đi quá xa. Nhưng tôi lại không thể làm chủ được cảm xúc và bản thân mình.
Tôi đã được đọc nhiều câu chuyện về những người đàn ông ngoại tình, tôi căm ghét họ, nhưng cuộc đời lắm trớ trêu. Tôi là người phụ nữ khiến anh ngoại tình. Cách đây 2 năm, tôi và anh gặp nhau. Tôi bị cuốn lấy anh ngay từ cái nhìn đầu tiên. Đây không phải là “tình yêu sét đánh”, mà chỉ có thể gọi là “hợp nhãn”. Sau hôm đó tôi nghĩ đến anh nhiều, công việc khiến anh và tôi gặp nhau nhiều hơn.
Anh là trưởng ban điều hành một câu lạc bộ dành cho các bạn trẻ. Tôi cũng vì tò mò nên mới tham gia. Không biết anh có ấn tượng gì với tôi lúc đó hay không nhưng tôi để ý thấy anh cứ nhìn tôi, và tôi ái ngại quay đi chỗ khác. Anh tìm cách liên lạc với tôi và kéo tôi tham gia câu lạc bộ thường xuyên hơn.
Nửa năm sau, tôi được anh đề bạt vào ban điều hành của nhóm, không phải vì tình cảm anh dành cho tôi, mà là vì năng lực và sự nhiệt tình trong công tác tình nguyện. Với lại tôi biết, anh chính là nguồn động lực khiến tôi nhiệt tình như thế. Tôi đã thích anh rồi, đã có những cảm giác nhớ nhung lần đầu tiên. Nhưng là cô gái dè dặt trong chuyện tình cảm, và tôi cũng biết anh đã có gia đình, nên vẫn vô tư đùa giỡn và đối xử với anh bình thường như mọi người.
Chiều hôm ấy là sinh nhật anh, anh gọi điện thoại rủ tôi đi uống cà phê. Tôi hơi thắc mắc vì anh chỉ gọi mình tôi, nhưng vốn tính vô tư nên tôi cũng nhận lời. Anh chở tôi tới quán cà phê ven bờ sông. Ở đây, chỉ có những chiếc ghế đôi dành cho tình nhân. Tôi e dè và la lên “sao em ngồi được á?”. Nhưng anh nhanh tay kéo tôi ngồi xuống và ra dấu im lặng. Tôi hơi bất ngờ nhưng cũng ngoan ngoãn ngồi im, bên cạnh anh. Tôi nhìn anh, anh nhìn xa xăm ra phía dòng sông, rồi anh châm điếu thuốc hút.
Anh kể cho tôi nghe chuyện cuộc đời anh, anh từng lầm lỡ, từng là một tay anh chị có tiếng ở Sài Gòn, nhưng thật may mắn là anh đã biết quay trở về. Rồi anh kể chuyện tình cảm, anh nói lấy vợ chỉ vì thương hại cô ấy. Anh nghe lời bạn bè thách thức “đố mày cưa được cô ấy”. Anh vì một phút bồng bột nên đồng ý. Khi chị ấy ngả vào lòng mình, anh biết hoàn cảnh của chị thật tội nghiệp nên không nỡ bỏ.

Tôi tin anh, hết buổi cà phê hôm ấy, anh chở tôi về nhà. Có những lúc, anh đòi nắm tay tôi, nhưng tôi lập tức buông ra. Sau đó, ngày nào anh cũng nhắn tin cho tôi, không phải là những tin nhắn yêu đương, mà chỉ là những lời thăm hỏi. Tôi thấy mình hạnh phúc biết bao, chỉ cần nhìn tin nhắn của anh là tôi hạnh phúc muốn phát điên, nhưng tôi vẫn giữ khoảng cách. Anh rủ tôi đi uống cà phê nhiều hơn. Có lẽ tình yêu đã khiến tôi mù quáng, tôi luôn đồng ý.
Tôi cũng chỉ nghĩ là anh buồn và cần người tâm sự. Đêm về, anh chat với tôi nhiều hơn, một lần anh nói rằng anh yêu và thích cái sự tinh nghịch của tôi. Mặc dù đã mềm lòng, nhưng tôi vẫn nói rằng anh đã có gia đình rồi, không nên làm vậy. Nhưng anh nói anh không đòi hỏi tôi điều gì, chỉ cần tôi cho anh chút ấm áp, cho anh được làm việc chung với tôi, được đi cà phê cùng tôi và tâm sự cùng tôi là đủ. Tôi không nói gì, chỉ lặng im và có vẻ lảng tránh anh. Mặc dù tôi biết mình yêu anh thật nhiều, nhưng tôi không muốn sẽ phải khó xử khi gặp vợ anh.
Một lần, anh nắm chặt tay rồi hôn tôi. Tôi thật sự quá bất ngờ, nhưng tôi cảm thấy hạnh phúc lắm thay, tôi biết tình yêu của tôi đã đi quá xa. Nhưng tôi lại không thể làm chủ được cảm xúc và bản thân mình.
Tôi đã suy nghĩ thật nhiều. Thật trớ trêu cho hoàn cảnh anh và tôi. Ước gì tôi và anh gặp nhau sớm hơn. Nhưng định mệnh là vậy, không ai có thể thay đổi. Anh và tôi vẫn hẹn hò, vẫn những nụ hôn rạo rực. Tôi xót xa biết bao. Tại sao mối tình đầu của tôi lại cay đắng vậy, nhớ anh tôi cũng không thể nhắn tin, gọi điện, tôi sợ vợ anh biết, tôi sợ mọi người biết, tôi sẽ phải đối mặt như thế nào đây?
Có những buổi tối, anh và mọi người trong câu lạc bộ đi nhậu, đi hát hò tới một, hai giờ sáng, tôi thấy vợ anh gọi, nhưng anh không nghe, mặc dù lúc ấy vợ anh đang mang bầu. Tôi thấy thương chị quá, tôi thấy mình thật tội lỗi và ích kỷ biết bao.
Cách đây mấy tháng, vợ anh sinh, tôi cùng các bạn tới thăm vợ chồng anh, tôi nhìn thấy anh chị hạnh phúc bên đứa trẻ, tôi cũng vui vẻ đùa giỡn cùng mọi người, nhưng trong lòng tôi thực sự không yên. Tôi đang ghen, nhưng tôi có quyền gì đâu mà ghen, chính tôi chấp nhận là “người tình” của anh, anh không đòi hỏi tôi điều gì nên tôi cũng chẳng có quyền đòi hỏi anh.
Tôi cảm thấy mình thật tội lỗi, mặc dù rất yêu anh, nhưng tôi cũng quyết định chấm dứt mọi chuyện. Tôi nói với anh rằng mình chẳng có tình cảm nào với anh cả. Và nếu anh còn có ý định gì, tôi sẽ rời khỏi câu lạc bộ. Anh nói rằng anh buồn lắm, anh tìm cách gặp riêng tôi, nhưng tôi luôn lảng tránh. Tôi chỉ tham gia những buổi sinh hoạt của câu lạc bộ, cùng anh và mọi người.
Tôi rất muốn rời khỏi câu lạc bộ để có thể dứt khoát mọi chuyện, nhưng hiện câu lạc bộ đang gặp khó khăn và tôi là một trong những người trụ cột. Thực sự tôi rất yêu những công tác tình nguyện, nên tôi không muốn phải bỏ nó. Tôi phải làm sao bây giờ? Nếu cứ gặp, tôi sợ mình không thể quên được anh.
Nhí nhố cô nương đã bình luận
Dừng lại đi bạn, ng đàn ông đó chỉ mg lợi dụng bạn trong tg vợ mag bầu sinh con thôi, vì rồi cũng ko bỏ dc gd đâu, bạn đừng ước là sao ko gặp a ấy sớm hơn nếu ko có thể hoàn cảnh bị chồng cấm sừng của cô vợ kia đang dành cho bạn đó, tlai bạn còn dài, đừng gắn kết đời mình với hp ảo mù mịt với ng đàn ông ấy, và tôi tin chắc mt điều sau bạn sẽ còn nhiều nữa những cô gái đi qua đời a ta thôi.
hienmai (PH 081204) đã bình luận
Đúng vậy, biết dừng lại để bắt đầu, đừng nghĩ rằng bạn có thể có được hp hay gì đó từ anh ta, họ là những người ích kỷ họ đang lọi dụng bạn thì đúng hơn, nếu yêu họ đã ko đối xử vơi bạn như vậy, tỉnh lại đi và tìm cho mình hạnh phúc thực sự thuộc về mình, khi đó bạn có quyền đòi hỏi, có quyền ghen tuông và có quyền giận dổi, bạn à tương lai còn dài lắm đừng để hoang phí vào những cái kia bởi càng vậy bạn càng đau khổ mà thôi. người thứ ba luôn chiouj thiệt thòi nhưng đừng mang niềm đau ấy đến với người vợ của anh ta, chị ấy vô tội và con chị ấy cần một người cha bạn à
Hoai Le đã bình luận
Hay dung lai moi tinh vung trom nay. Hay nghi den ban than truoc khi muon cuu giup nguoi khac. Neu ban khong cuu duoc chinh ban, lam sao co the giup duoc nguoi khac. Neu ban khong la tru cot, se co nguoi khac la tru cot. No khó để quen di chuyen t/c do nhung khong phai la khong the. Anh ay co the yeu ban that long, nhung anh ay se khong bao gio bo gia dinh cua anh ay, nguoi anh ay bo chi co the la ban, hoac co the anh ay se ko bo ai va ban se mai chi la nguoi tinh khong chinh thuc va cung se la nguoi se phai don nhan dau kho. Chuc ban that vung vang va sang suot.
Mẹconnhàkao(kaocon_mecao@yahoo.com) đã bình luận
biết suy nghĩ và hiểu ra rồi hãy thực hiện ngay đi em,bây giờ chưa phải đã muộn,tương lai phía trước đang chào đón em đấy…hãy nghe lời góp ý của Hoài lê-đó là sự thật đấy.
Nhã Thi đã bình luận
Em cũng đag trong hoàn cảnh là 1 “người tình”,em đag rơi vào bế tắc vì ko biết mình phải làm sao. Yêu anh_người đã có vợ,một nỗi đau ko nói nên lời,đã bao nhiêu nước mắt rơi vì anh,đã bao đêm ko ngủ vì nhớ anh,vì dằn vặt vì sự đấu tranh giữa lí trí và con tim. Anh sẽ chẳng bao giờ bỏ vợ để đến với em,em biết điều đó nhưng sao em vẫn yêu anh bắng tất cả những gì em có. Một tình yêu ko có kết quả nhưng sao em ko thể kết thúc được. Em phải làm sao đây,làm sao đủ mạnh mẽ để rời xa anh. Em rất buồn rất mệt mỏi,em chỉ muốn buông xuôi tất cả…
Hoa đã bình luận
Gửi người bạn giống tôi!
Tôi giống bạn ở chỗ:
1. Tôi cũng vô tình gặp và say nắng từ lần đầu tiên 1 người đàn ông có gia đình
2. Anh ko phải tuýp người của tôi mà tôi vẫn thấy xao xuyến
3. Tôi cũng gặp gỡ chóng vánh và rạo rực
4. Tôi cũng ko dám nhắn tin, gọi điện ngoài giờ HC
5. Tôi biết mình đang là người sai và có lỗi mà cứ làm
6. Hơn ai hết tôi hiểu mình là người có văn hóa, có học thức, có lòng tự trọng
Tôi đã thử làm và tôi khuyên bạn thế này:
1. Tôi quyết định chuyển chỗ làm cách rất xa nơi cũ. -> Tôi đã chuyển được 1 tháng rồi
2. Tôi lựa chọn công việc mới bận rộn hơn rất nhiều
3. Tôi chọn cách dành thời gian cho những người tôi thương yêu nhiều hơn
4. Tôi suy nghĩ nhiều hơn đến mục đích công việc.
Và giờ tôi gần như quên được và tỉnh táo hơn rất nhiều. Tôi ko còn thấy nhớ nhung hay vùi đầu trong những lời nói, tin nhắn của anh nữa. Tôi tự nhủ sẽ là người phải nói ra lời chấm dứt trước để ko ai phải bị hậu quả nghiêm trọng về sau. Coi như mình đã sai lầm và cần phải sửa ngay khi có thể.
Hãy nghĩ về bản thân, bố mẹ, các con của bạn sau này nếu biết mẹ mình từng là người như thế, tư cách của bạn khi dạy con, niềm hổ thẹn khi đứng trước chồng và kết quả là gì?
Cố lên nhé, tôi đã làm được 80% và hy vọng bạn làm được