Anh ta nghiến răng ánh mắt nhìn hằn học rít lên cô là con đàn bà khốn nạn ngoại tình, là người làm khổ các con, là người phá nát hạnh phúc gia đình này. Cái mà anh ta cho là hạnh phúc thực ra tôi phải cam chịu suốt 20 năm nay đó là sự đay nghiến, day dứt, sự đánh đập tệ bạc chỉ vì quá khứ của mình.
Năm tôi 12 tuổi, người anh họ đã lấy tôi làm vật thí nghiệm cho bài học về giới tính của anh ta. Tôi chỉ thấy cảm giác đau buốt và tôi đã khóc, đã dọa sẽ nói với mẹ, từ đó anh ta không động đến tôi nữa. Năm tôi 18 tuổi học trung cấp nghề, N đến với tôi, yêu nhau hơn 1 năm vì 2 nhà cùng xóm và anh là bạn của chị gái tôi nên cả nhà tôi có ý vun vào. Dự định xin việc cách nhà 300 km làm anh phân vân, anh nói và năn nỉ tôi chiều anh trước khi lên đường, và rằng chỉ còn 4 tháng nữa tôi học xong sẽ là đám cưới, và anh đón tôi đi làm cùng. Vì bữa cơm chia tay tôi có uống rượu cộng thêm lời nói đi liền với hành động của anh đã làm tôi không kiềm chế được mình nhưng sau dó vì không có dấu hiệu lần đầu tiên ấy và từ trước đó mẹ anh có ý chê nhà tôi nghèo … nên chúng tôi chia tay .

Sau 2 năm ở nhà với cha mẹ vì chưa xin được việc làm, tôi phụ mẹ đi chợ. H là công an chuyên nghiệp đưa quân sang quê tôi làm kinh tế. Anh đẹp trai, cao ráo, nghề nghiệp đàng hoàng nên nhiều em để ý, còn tôi vì niềm đau quá khứ nên không dám nghĩ tới. Tôi càng dửng dưng lại càng làm anh để ý, sau một thời gian anh nói yêu tôi. Tôi nói rằng tôi không còn trong trắng khi qua mối tình đầu trong một lần say rượu và lý do chia tay vì nhà tôi nghèo. Tôi khuyên anh tìm người con gái khác xứng đáng với anh hơn. Sau thời gian suy nghĩ anh nói điều đó không quan trọng mà quan trọng là tôi có yêu anh không, có về quê anh phụng dưỡng bố mẹ già không và gia cảnh nhà anh rất nghèo.
Tôi suy nghĩ và đồng ý về quê (vì tôi sợ quá khứ của mình, có rất nhiều người ở gần thấy tôi xinh xắn, đảm đang nên thích nhưng tôi đều từ chối không nói lý do). Bất hạnh cho tôi vì công việc gặp nhiều trở ngại, anh phải đi học nâng cao, khi đó tôi bụng bầu 5 tháng thêm vào đó mẹ chồng tôi sống đúng kiểu địa chủ ngày xưa (mất tiền mua mâm bà đâm cho thủng). Anh quyết định không đi học mà xin về một cục, được tháng đầu êm ấm sau đó công việc nặng nhọc, áp lực từ mẹ nên anh thường xuyên cáu bẳn và rồi anh gặp người yêu cũ của tôi.
Không biết anh được nghe những gì, anh về đay nghiến chửi bới, vứt quần áo, đánh đuổi tôi đi khi con chưa chào đời. Tôi khóc lóc quỳ xuống van xin anh ta để tôi được sinh con xong đã. Vì con là con trai, anh là con một nên tôi không bị đuổi đi nữa nhưng từ đó tất cả những gì trong ti vi trên đài, báo, cuộc sống xung quanh hàng ngày có vấn đề nhạy cảm gì anh đều chỉ chích đay nghiến tôi. Anh ta đi làm để tiền riêng nhưng về bắt tôi đưa tiền sửa xe, khi nói thì bảo để đấy biết đường làm ăn thì ở với không bỏ thì có vốn riêng.
Tôi vay lãi ngoài để lấy tiền bán hàng, vậy mà lần thứ tư tôi quyết không đưa tiền thì anh ta gây sự chửi bới nói đời tôi khổ vì lấy cô, đóng cửa đánh tôi xưng tím mặt mày vậy mà mẹ chồng còn bắt tôi phải đưa tiền. Tôi bế con đi đêm qua cây cầu treo tôi đã định nhảy cầu cho khỏi phải sống nhục. Nhưng còn con tôi … tôi về nhà mẹ đẻ, sau đó anh ta lên xin lỗi, tôi lại trở về cho con có bố có mẹ. Rồi bà cho ở riêng, tôi tự xoay sở vay mượn đóng cây xây nhà, chăm chỉ, cật lực để kiếm tiền nhưng mỗi khi công việc không vừa ý là đánh đập chửi mắng lôi chuyện cũ và nói tôi là con đàn bà khốn nạn lừa dối anh ta. Rồi vu oan nói tôi cặp bồ hết người này người khác, tôi đã từng quá uất ức định tự tử ở con sông trước nhà nhưng nghĩ đến con đến mẹ già tôi chặt đốt ngón tay mình khóc nghẹn.
Thấy tôi bán hàng cũng được nên anh ta về làm chung, tiền nong cùng quản lý. Để tránh tôi tiêu hoang, lãng phí, tiêu gì ghi sổ sách đàng hoàng, giao hàng ai nợ được bao nhiêu phải công khai. Nhưng khi tôi đi giao hàng anh ta đấu diếm mua vàng cất riêng, chôn dưới đất, trên mái nhà, trong cánh tủ, gửi tiết kiệm không cho tôi biết. Sau đó vì mỏi mệt nên tôi không đi giao hàng nữa anh ta vẫn muốn tôi đi để được nhiều tiền hơn so với làm ruộng. Anh ta đánh đập tôi chảy máu đầu, anh ta chỉ muốn kiếm thật nhiều tiền, quản lý thật nhiều tiền. Lần đầu khi bắt được 2 cây vàng tôi đã nói rất nhiều tưởng anh ta thôi ai ngờ trong 5 năm mà tất cả số anh ta dấu là 6 cây vàng và số tiền tiết kiệm = 1 cây nữa. Tôi bán vàng lên gửi ngân hàng ai ngờ vàng lên anh ta chửi tôi ngu, lấy cớ đó đánh đập sỉ nhục nhắc quá khứ nói tôi lừa dối, nói đời anh ta khổ vì lấy tôi.
Chị gái anh ta còn nói: có giấu thì sau này cũng của vợ của con chứ đem đi đằng nào. Chính cách sống của anh ta đã làm chết đi tình cảm vợ chồng, tôi cam chịu bao năm cũng chỉ vì 2 con, tôi đã từng 5 lần viết đơn nhưng không gửi. Cho đến năm 2011 cuộc hôn nhân của tôi được 19 năm, tôi gửi đơn ra tòa án huyện. Và rồi tôi đã không kiềm chế được cảm xúc của mình trước những lời động viên chia sẻ của anh ấy, một người mà tôi kính trọng suốt bao năm. Anh vẫn tưởng gia đình tôi hạnh phúc lắm khi vợ chồng đẹp đôi con trai vào đại học con gái xinh ngoan, tôi xinh tươi, trẻ hơn tuổi của mình.
Mỗi khi tham gia sinh hoạt xã hội hay đi ăn cỗ, tôi đã tâm sự với anh về tất cả và vì sao mà chồng tôi đối xử với tôi như vậy. Tôi đã khóc rất nhiều anh vỗ về tôi và nói rất thương cho hoàn cảnh của tôi, thương những gì mà tôi phải âm thầm chịu đựng và rồi tôi âm thầm chia sẻ cảm xúc yêu thương cùng anh. Vì con đang năm đầu đại học nên tôi rút đơn về và yêu cầu chồng làm cam kết sống ly thân nhưng anh ta không để tôi được sống yên thân. Anh ta chửi bới, xúc phạm gọi tôi là con đĩ này nọ, đánh đập bóp cổ tôi, lấy sống dao đập vào đầu tôi khi biết tôi có quan hệ với anh ấy.
Một lần nữa tôi gửi đơn ra tòa và anh ta cũng đồng ý trước tòa làm bản tự thỏa thuận chia tài sản nhưng về lại thay đổi không chia gì hết lại dọa giết tôi nếu tôi cố tình chia tài sản. Đến giờ đã có trích lục rồi mà tôi lại cam chịu để nghe anh ta đay nghiến, sỉ nhục và bây giờ là 20 năm có lẻ cô là con đàn bà khốn nạn ngoại tình cô phá nát hạnh phúc gia đình này khi cô gặp thằng chó ấy cô biết không. Tôi câm lặng không cảm giác vì tôi có nói gì thì anh ta sẽ đập phá đồ đạc hoặc sẽ lại đánh tôi. Tôi khổ là do lỗi tại tôi có phải vậy không?
Hoài Xa
Lê Trọng Tỵ đã bình luận
khi yêu chị đã không tìm hiểu kỹ anh ấy có lẽ do anh ấy ngụy trang quá tốt
nhưng nếu có thời gian dài tìm hiểu kỹ thì có lẽ chị đã không lấy phải anh ta,
em khâm phục chị vì chị có thể chịu đựng được hoàn cảnh ấy trong suốt 20
năm,
chị chọn giải pháp ly dị là đúng, con người kia có còn tình người nữa đâu
chị hãy nhờ đến pháp luật giải quyết nếu chị nhờ đến pháp luật thì chị đã
không phải chịu đựng nhiều đến vậy chị không việc gì phải sợ chị có lẽ phải
ra tòa chị sẽ không lo bị thiệt đâu, chị phải lấy lại những gì do sức mình làm ra
chị phải cứng rắn lên đừng để anh thuyết phục hay đe dọa
và chị cũng đừng mong anh ta sẽ thay đổi, cổ nhân có câu
” giang sơn khó đổi bản tính khó rời”
hãy cố gắng lên chị nhé có đấu tranh mới giải phóng được cho mình
TM đã bình luận
Gia đình tan vỡ. Nói cho đúng lỗi là tại cả hai người cũng ngang nhau thôi. Phân tích ra thì dài dài lắm… Đánh đập có đau một chút nhưng cũng qua. Nhưng nỗi đau gia đình tan nát sau 20 năm chung sống sẽ đau đến tận sương tủy không thể qua đi được.
luyến đã bình luận
thật buồn
Nguyễn Thanh đã bình luận
Chị ơi, cuộc đời được mấy nỗi mà chị phải như vậy?Tôi từng phải sống trong cảm giác như chị, tôi chẳng được tin yêu và tôn trọng mặc dù chồng tôi là người đàn ông, mối tình đầu và duy nhất của tôi.Bây giờ tôi đã quyết định ly dị, và tôi sống thật thanh thản, dù cô đơn.Tôi hiểu rằng, suốt thời gian qua tôi đã chịu đựng, hy sinh, mà chẳng biết vì ai, vì cái gì, chỉ huỷ hoại bản thân mình
hoa Tuyet đã bình luận
Ly di la dung dan. neu bi ham doa hay nho phap luat can thiep. Nen can than
thai thi loan k3 tt dien chau nghe an đã bình luận
hoan canh em cung nhu chi vay nhung con vao dai hoc roi nen em do du khong biet lam sao, so con cai no chan nen co cam chiu em cuoi nhau den nay 21 nam ma thang chong no danh dap thuong xuyen chi a. cac con em no chan qua em so no bo hoc, no cu khuyen me lam don ly hon nhung em lai thay khong tu tin vay theo chi co nen ly hon khong? tham chi no con giong y het chong chi do
hoài xa đã bình luận
lâu lắm rồi chị mới xem lai có chia xẻ của em ,bây giờ có trích lục rồi.nhưng vì con chị vẫn sống chung.nhưng có tự do riêng của mình em ạ .khi có trích lục rồi nói thẳng với anh ta ,nếu tốt góp gạo thổi cơm chung vì các con,nếu không anh còn đánh đập tôi báo công an báo chính quyền, các con còn khuyên vậy em cố lên đi chia tay đi emr mình và các con được thanh thản đi em mọi chuyện rồi xẽ qqua thôi em à.mình cam chịu vì con mà các con còn không muốn mẹ khổ . em đọc những bài chị viết mới đây (giải thoát, cuộc đời này thật buồn,,bão tố đời tôi khi nào dừng lại,tôi đi làm dâu một ngày mưa) em xẽ hiểu đời chị hơn rất mong được chia xẻ cùng em