Hạnh Phúc Gia Đình

Tất cả vì gia đình yêu thương

  • Trang chủ
  • Gia Đình
  • Sức Khỏe
  • Mẹ và Bé
  • Làm Đẹp
  • Nội Trợ
  • Không Gian Sống

Tôi đã cạn kiệt sức lực để tiếp tục ở bên anh nhưng rời bỏ anh thì…

Mấy hôm trước, cơn điên của chồng tôi lại nổi lên. Anh gào khóc, đập phá đồ đạc. Khi anh ngã, tôi chạy lại đỡ thì anh hất ngã tôi. Anh đuổi tôi, ném tất cả những gì có thể với được trong tầm tay vào người tôi. Ấm ức, tức tưởi, tôi vùng chạy ra khỏi nhà bỏ mặc anh giữa cơn điên loạn.

Chồng tôi và tôi đã từng là một cặp đẹp đôi. 2 năm trước, khi gặp anh ở một quán cà phê nhạc sống, chúng tôi đã trúng tiếng sét ái tình của nhau. Sự lãng mạn của tôi và lãng tử của anh hợp nhau kì lạ. Chúng tôi đến với nhau êm đềm, bình dị.

Suốt 2 năm yêu nhau, chúng tôi chưa từng một lần cãi vã. Tôi luôn cảm giác an bình khi bên anh. Cảm thấy như sinh ra để dành cho nhau, chúng tôi đã gắn bó trọn đời bằng một đám cưới đầm ấm. Cứ ngỡ hạnh phúc đã tròn đầy, ngờ đâu.

Chỉ 4 tháng sau ngày chúng tôi chính thức trở thành vợ chồng, một tai nạn thảm khốc đã diễn ra. Hôm ấy, đang ở cơ quan, tôi nhận được điện thoại từ số máy của anh. Bên kia là tiếng một người lạ hốt hoảng báo tin anh đã bị tai nạn xe. Tới bệnh viện, tôi ngã quỵ khi thấy anh nằm bất động trên giường bệnh với máu me đầm đìa người.

Vụ tai nạn đó không cướp đi tính mạng của chồng tôi nhưng để lại di chứng rất nặng nề cho anh. Những vết sẹo chạy dài trên khuôn mặt, miệng méo xệch, toàn bộ nửa người bên phải bị chấn thương trầm trọng. Người chồng tuyệt vời ngày nào của tôi đã biến thành một phế nhân.

Chồng tôi chán nản, anh thường nằm liệt trên giường khóc lóc và lảm nhảm những lời vô nghĩa. Dù bác sĩ nói là vật lí trị liệu và thuốc thang có thể giúp anh hồi phục một phần nhưng đã 7 – 8 tháng qua vẫn không có gì tiến triển. Anh mất hết hi vọng và tôi cũng thế.

Tôi mới chỉ 25 tuổi, cái tuổi còn rất trẻ. Gia đình tôi tuy không giàu có nhưng bố mẹ rất chiều con. Tôi chưa từng phải làm việc gì quá nặng nề. Công việc nhà duy nhất mà tôi phải làm là rửa bát và phụ mẹ nấu cơm. Vậy mà giờ đây, tôi phải dốc sức chăm sóc chồng. Cho dù đó là người tôi từng yêu thương nhưng với tôi, công việc chăm sóc cho anh quá khó nhọc. Nhìn anh nằm liệt giường, tôi không tin nổi đó là chồng mình. Ngay cả việc vệ sinh cá nhân của anh đều phải có người giúp đỡ, nói thật tôi rất sợ phải làm những việc ấy. Tôi thấy nhọc nhằn, bẩn thỉu.

Tôi đã cạn kiệt sức lực để tiếp tục ở bên anh nhưng rời bỏ anh thì... 1
Tôi đã cạn kiệt sức lực để tiếp tục ở bên anh.

Có lẽ anh cũng nhận ra những cảm giác ấy của tôi. Đôi mắt anh luôn chứa sự lặng im và nỗi buồn vô tận. Còn tôi, có hoảng sợ, kinh tởm đến đâu, chăm sóc anh vẫn là nghĩa vụ. Dù nản lòng, tôi vẫn phải tỏ ra mạnh mẽ để làm chỗ dựa cho chồng. Có lúc, suy nghĩ độc ác hiện lên trong đầu tôi. Giá như vụ tai nạn đó cướp đi tính mạng của anh thì giờ này anh vẫn luôn luôn hoàn mĩ trong tôi. Dù có đau khổ hơn nhưng tình yêu của tôi sẽ mãi mãi đẹp. Còn bây giờ đối với tôi, sự ghê sợ anh đã lớn dần và vượt lên trên tình yêu.

Trong những ngày quay cuồng chăm sóc chồng, Doanh đến đưa bờ vai vững chắc cho tôi dựa vào. Anh là bạn thân của chồng tôi. Từ ngày chồng tôi ở viện đến lúc về nhà trị liệu, Doanh đều nhiệt tình giúp đỡ. Viện phí đắt đỏ gia đình tôi không kham nổi, Doanh nhiệt tình đóng góp. Anh giúp đưa chồng tôi đi khám, trị liệu đều đặn hàng tuần. Nếu không có Doanh, quả thật tôi không thể xoay xở.

Những lần gần gũi nhau, giữa chúng tôi đã nảy sinh tình cảm. Tôi đã khóc nức nở trên bờ vai Doanh tâm sự mọi nỗi đau mà tôi đang gánh. Còn Doanh, anh cũng dốc hết lòng mình với tôi. Hóa ra anh thương thầm tôi từ lâu lắm rồi. Anh đã phải nín nhịn nhìn tôi bước bên bạn thân. Doanh bảo nhìn tôi khổ sở như bây giờ, anh không đành lòng. Anh thương và xót xa cho tôi. Tôi ngã lòng và vụng trộm với Doanh ngay trong căn nhà với người chồng tàn tật đang nằm ở phòng bên cạnh.

Nửa năm nay chồng tôi đỡ hơn. Anh đã ngồi được trên xe lăn và vận động nhẹ nhàng. Nhưng anh không muốn ra ngoài vì sợ ánh mắt thương hại của mọi người nhìn mình. Anh ru rú trong căn nhà cả ngày. Những lúc anh bất lực, anh thường đập và ném vỡ hết đồ đạc trong nhà. Anh không chịu cho vợ chăm sóc và muốn tự làm mọi việc. Nhưng sự cố chấp ấy của anh chỉ làm tôi thêm khổ. Tôi phải dọn dẹp nhiều hơn, vất vả nhiều hơn.

Chăm chồng tàn phế, tôi mệt mỏi lắm vì sự kiên nhẫn chỉ có giới hạn. Từ ngày chồng bị tai nạn, tôi phải bỏ việc cơ quan để ở nhà chăm sóc anh. Tôi từ bỏ cuộc sống nhộn nhịp ngày thường, chôn mình với bệnh tật cùng anh. Tôi đã nghĩ tình yêu với anh sẽ vượt lên tất cả nhưng hóa ra không phải. Tôi vẫn còn quá trẻ và không muốn bị tù túng, ngột ngạt với người chồng bệnh tật.

Tôi gọi cho Doanh, anh lại nhào đến vỗ về tôi. Cùng anh đi dạo, tôi thấy thật bình yên, cảm thấy mình vẫn còn là một con người giữa nhịp sống sôi nổi. Doanh đề nghị tôi li dị chồng. Công ty anh sắp mở chi nhánh ở thành phố Hồ Chí Minh và anh sẽ chuyển vào đó công tác. Anh muốn tôi đi cùng anh. Anh hứa sẽ thu xếp ổn thỏa và thuê một hộ lý riêng ngày ngày đến chăm sóc cho chồng tôi. Lời đề nghị bất ngờ ấy làm tôi chao đảo.

Tôi xin Doanh chút thời gian để suy nghĩ. Tôi thực sự muốn đi theo Doanh, muốn làm lại từ đầu, sống cuộc sống tự do, vui vẻ. Nhưng còn chồng tôi, người mà tôi từng rất yêu và có lẽ vẫn còn yêu. Chỉ có điều, tôi yêu hình ảnh khỏe khoắn, lãng tử của anh ngày xưa chứ không phải con người tật nguyền, khó chịu như bây giờ. Tôi đã cạn kiệt sức lực để tiếp tục ở bên nhưng rời bỏ anh thì quả thật ác độc quá.

Tôi phải làm thế nào bây giờ? Tôi không muốn chôn vùi tuổi xuân bên cạnh người chồng bệnh tật nhưng lại không đủ nhẫn tâm để bỏ mặc anh bơ vơ.

violet7905 - 10/07/2012
★★★★★★
Chia sẻ
Có thể bạn quan tâm: Câu chuyện gia đình , Chuyện vợ chồng , Tâm sự gia đình

Bài viết liên quan

  • Sắp bước sang tháng thứ 4, anh không động vào người em rồi đấy ?
  • Anh không màng chuyện gối chăn, còn tôi thì đang tràn trề sức sống
  • Chồng hờ hững tôi?
  • Tôi chấp nhận sống kiếp chồng chung
  • Những cái giật mình của người vợ

Bình luận

  1. nmai đã bình luận

    11/07/2012 at 4:14 Chiều

    doc chuyen em ke chi thay rat thoung em chi ghi co the chong em co tinh lam nhu the de cho em nan va bo di vi khi chua gap tai nan thi chong em luan la mot nguoi chong tot vayeu thoung em ma chi khong dam khuyen em dieu gi luc nay nhung neu em bo di bay gio lieu co qua som khog va chong em se ra sao khi khong c o em ben canh va em co that su thoai mai va hanh phucben nguoi moi trong khi chong em van dang phai vat lon voi noi dau vu tai nan da qua o noi xa

    Trả lời
  2. kyucbuon0209 đã bình luận

    12/07/2012 at 1:13 Sáng

    Day la luc a ay can ban nhat , ban la dong luc va la cho dua vung trac de a ay co the tro lai voi cuoc song binh thuong ……………..truoc kia ban yeu a ay nhieu nhu vay gio day a ay gap nan , ban bo a ay de tim hanh phuc cho rieng minh ? minh k hieu duoc tinh yeu cua ban danh cho a ay nhieu nhu the nao nhung qua cach cham soc ma ban danh cho a ay , minh thay tinh yeu do chua thuc su du lon – chinh vi vay ban moi co y dinh bo a ay de chay theo nguoi dan ong khac …. ban tam thuong vay sao ? cuoc song k ai co the noi truoc dc dieu gi , biet dau hom nay ban bo nguoi chong tan tat de den voi mot nguoi dan ong khac …..mot ngay nao do ban bi tai nan va nguoi dan ong kia se bo ban den voi nguoi dan ba khac ? ong troi co mat day ban ah!
    Hay o ben va cham soc cho a ay !

    Trả lời
  3. ngọc lan đã bình luận

    12/07/2012 at 8:57 Sáng

    xin bạn hãy ở bên anh ấy thêm thời gian nữa, nếu còn yêu chồng thì hãy chăm sóc cho anh bình phục hơn đi để anh có thể tự chăm sóc cho mình rồi bạn hãy tìm cho mình cs mới, nếu lúc đó bạn sẽ thấy nhẹ lòng và đỡ mang tiếng hơn, chúc bạn sáng suốt.

    Trả lời
  4. Hoa đã bình luận

    12/07/2012 at 9:09 Sáng

    bạn nên suy nghĩ lại đi vợ chông ở vơi nhau lúc đầu vì tình còn sau là vì nghĩa mà chỉ dựa vào nhau nhưng lúc kho khăn bệnh tật này thôi .bạn bỏ anh ấy trong tình trạng bệnh tật này thi không nên sao bạn không nghĩ ngược lại nếu người bị tai nạn là bạn mà anh ấy bỏ bạn thì bạn sẽ như thế nào . bạn đến với người kia chưa chắc đã hạnh phúc giờ bạn còn trẻ còn đẹp thì người ta tốt với bạn con khi hai người đã thành vợ chồng thì không có cảnh lãng mạn đó đâu liệu anh ta có yêu một người bỏ lai người chông đau yếu ,bệnh tật để đi theo trai không , anh ta có niềm tinở bạn không bạn có thoải mái không .minh chúc bạn co suy nghĩ sáng suốt và tương lai hạnh phúc sẽ mỉm cười với bạn

    Trả lời
  5. Nhung đã bình luận

    12/07/2012 at 9:57 Sáng

    Nếu tình nghĩa vợ chồng là chỉ có bấy nhiêu thôi thì chắc bản thân tôi tình nguyện ko lập gia đình còn hơn. Bạn thấy ngta nói gì khi kết hôn chứ? Vợ chồng là chấp nhận cùng nhau lúc vui. buồn, sướng, khổ, lúc khó khăn hoạn nạn…luôn ở bên nhau. Bạn hiểu mấy phần từ “NGHĨA VỢ CHỒNG” vậy bạn? Mình xl vì nặng lời với bạn, mình biết với 1 cô gái trẻ như bạn thì thật là khó khăn nhưng mình ko thể ko nghĩ nếu đổi lại bạn ở vị trí chồng bạn và bạn mới là người ngồi xe lăn như anh ấy lúc này và chồng bạn làm vậy với bạn liệu bạn sẽ thấy ra sao? Tất cả lựa chọn là ở bạn. Vẫn biết bạn còn quá trẻ và nếu bỏ anh bạn sẽ ko phải khổ, ít ra là sẽ ko fai vất vả với người chồng bệnh tật, nhưng mà…có nên nhẫn tâm thế ko bạn? Anh ấy là người bạn yêu và lấy làm chồng cơ mà. Anh chắc cũng thương bạn và mặc cảm nhiều lắm nên mới đánh chửi bạn, có lẽ anh cảm thấy bản thân vô dụng…nhiều nhiều điều. Bạn lại bỏ anh vì bạn thân anh thì mình ko biết anh thấy thế nào. Anh là 1 việc, còn người bạn thân đó, tôi thấy thật chẳng ra gì. Lợi dụng cơ hội bạn mình bị vậy mà nhẫn tâm qua lại với vợ thì thật là hết chỗ nói. Mình ko nghĩ đó là người đàn ông có thể mang lại hfuc được cho bạn đâu, đừng ảo tưởng viển vông bạn ah. Đừng để cám dỗ cuốn mình đi con đường sai lầm nếu ko có những điều mất đi sẽ chẳng bjo lấy lại được đâu. Hi vọng bạn chọn con đường đúng đắn. Hãy đặt mình trong vị trí của người khác để thấy ngta sẽ thế nào mà tìm cách giải quyết hài hòa nhất bạn nhé! Ko ai có thể sống hfuc trên nỗi đau của người khác được đâu bạn ah.

    Trả lời
  6. QM đã bình luận

    12/07/2012 at 12:12 Chiều

    Đúng là loi thề đã theo gió bay. Chồng tai nạn nằm đó mà vo lại cu thanh minh thoái thác, Hú hí tìm niềm vui riêng, phản bội ngay bên cạnh chồng. Một trái tim vô cảm. Khó có ai làm đuoc nhu vậy. Tuy nhiên bạn có quyền làm nhu thế. Nhung bạn hãy nho đến… QUẢ BÁO. Bạn hãy nghĩ đến một lúc nào đó bạn cũng bị nhu chồng bạn thì thế nào đây!? Tôi nghĩ giác quan thu 6 của chồng bạn đã mách bảo anh ấy biết chuyện rồi. Gã đàn ông kia phải gọi là LING CẨU thì đúng hon gọi là bạn thân. Đau tâm hồn còn ghê gom hon đau thể xác nhiều. Dù sao thì chuyện cũng đã rồi, bát nuoc đổ đi rồi thì sẽ không lấy lại đuoc nhu cũ nua. Còn điều cần làm duy nhất bây gio là sua sai thôi.

    Trả lời
  7. hau đã bình luận

    14/07/2012 at 10:44 Chiều

    hóa ra tình yêu của ban cho anh ấy cũng chỉ co thế thôi sao? nhạt quá!!!

    Trả lời
  8. thuy Duong đã bình luận

    05/12/2012 at 2:16 Chiều

    C la đông lực cua anh ay ma. Nêu c bo ra dj như zay thi chuyện gi se xảy ra. C co thê vui ve, song 1 cuộc song hanh phúc bên ngươi mơi dc ko. Trong khi do ngươi mới cũng la ban cua chông c. Mong c suy nghi ky .

    Trả lời

Ý kiến của bạn Hủy

X

Vui lòng điền thông tin chính xác, để nhận được câu trả lời 1 cách nhanh nhất!

Đăng ký nhận bản tin

2303 thành viên đã đăng ký nhận bản tin từ Hạnh Phúc Gia Đình qua email. Bạn đã đăng ký chưa?

Hạnh Phúc Gia Đình
  • Trang chủ
  • Gia Đình
  • Sức Khỏe
  • Mẹ và Bé
  • Làm Đẹp
  • Nội Trợ
  • Không Gian Sống

Bản quyền © 2019 · Hạnh Phúc Gia Đình