Thời gian đầu, làm việc gì, thỉnh thoảng anh vẫn hỏi ý kiến của vợ. Lần nào, chị cũng nhẹ nhàng bảo: “Chồng thông minh có thừa mà còn hỏi vợ làm chi”. Cứ thế, những lần hội ý giảm dần theo thời gian.
May mắn có được người chồng thành đạt, tinh tường mọi lẽ, nhiều cô chuyển từ trạng thái nể phục sang tình nguyện khuất phục, để mặc cho chồng chi phối mọi suy nghĩ, cách sống. Đến một lúc nào đó, họ không còn là mình nữa mà chỉ là một chiếc bóng chập chờn bên chồng.
Chị phục anh ở tầm nhìn, ở tài năng, kinh nghiệm sống và cách xây dựng các mối quan hệ xã hội. Chị nhìn đời bằng lăng kính của chồng và tự hào về đức lang quân tuyệt vời của mình.
Quan niệm của chồng chị là phải kiếm nhiều tiền để hưởng thụ cuộc sống. Chị dần “lây” lối nghĩ đó nên khi cơ quan dời địa điểm xa nhà mình, chị đã xin nghỉ. Anh tìm cho chị một công việc văn phòng nhàn hạ, thu nhập lại cao gấp bốn lần đồng lương công tác xã hội của chị trước đây. Vui vì đổi đời nhưng chị cũng không vượt qua được cảm giác chán chường, gò bó khi phải chôn chân một chỗ tám tiếng đồng hồ mỗi ngày. Từ sâu thẳm, chị vẫn mơ được phát huy hết khả năng của mình trong môi trường tiếp cận cộng đồng, giúp đỡ, chia sẻ với những người phụ nữ lầm lạc và trẻ em đường phố. Họp mặt bạn bè, nhìn trang phục, nghe cách nói, ai cũng bảo “từ ngày có chồng, chị đổi khác quá nhiều, trông cứ sao sao ấy”. Chính chị cũng cảm thấy mình lạ.

Với chồng chị, đã giàu thì phải sang, phải thể hiện đẳng cấp của mình. Phất lên, chồng chị mua ngay xe hơi, chuyển con sang học trường quốc tế, chơi với bạn giàu… Chị cũng tập trang điểm, đi spa, trút bỏ những bộ quần áo quê mùa vốn một thời là nét riêng của chị. Riêng chuyện đổi bộ bàn tủ, anh cũng chỉ vì muốn “sang” nhưng chị phản ứng mạnh là do quý bộ bàn ghế mà ba chị đã tự tay đóng tặng con gái bảy năm trước (giờ ba chị đã mất). Thời gian đầu, làm việc gì, thỉnh thoảng anh vẫn hỏi ý kiến của vợ. Lần nào, chị cũng nhẹ nhàng bảo: “Chồng thông minh có thừa mà còn hỏi vợ làm chi”. Cứ thế, những lần hội ý giảm dần theo thời gian.
Nhiều phen bị lừa tiền vì nhẹ dạ, cả tin nên chị Hồng Lan (buôn bán trái cây ở Quận 4) bị chinh phục bởi cách sống thông minh, rạch ròi dù khá lạnh lùng của chồng. Chồng chị trung thành với suy nghĩ “tôi không phụ ai cũng không để ai phụ mình” nên anh luôn cảnh giác cao đối với những người từng có vết nhơ trong quá khứ. Khi người bạn sang mượn ít tiền để làm vốn bán hủ tiếu, chồng chị đã không cho, còn tỏ thái độ khó chịu, gay gắt. Với anh, người này từng chơi đề, thua độ nên mượn tiền chắc gì làm vốn, nhiều khả năng là lại nướng vào trò đỏ đen. Mủi lòng khi bạn hạ mình năn nỉ nhưng do ảnh hưởng từ chồng, chị Lan cũng nghĩ theo hướng bạn chỉ giả vờ than nghèo kể khổ để moi tiền.
Tin rằng “bản tính khó dời”, trong mắt anh rất ít ai tốt và đáng tin cậy; ai cũng cần tránh xa, hạn chế tiếp xúc cho an toàn, không bị lợi dụng. Thế nhưng, tháng Năm vừa qua, vợ chồng chị đã phát ngượng khi buộc phải nhận sự giúp đỡ từ một người hàng xóm, người mà chính anh đã liệt vào thành phần bất hảo. Con gái của chị bị ngộ độc thực phẩm tại nhà, may nhờ có ông hàng xóm chở đi cấp cứu kịp thời. Ông này đã từ chối thẳng khi được hậu tạ.
luyến đã bình luận
mỗi người 1 cách sống riêng mà
nguyenthikimdung đã bình luận
người giầu cũng khóc