Nhưng đến ngày đi, anh bị ốm nặng không đi nhận việc được. Anh đã gọi cho công ty xin hoãn lại nhưng họ không đồng ý và anh lại là kẻ thất nghiệp. Anh buồn và thất vọng về bản thân, 1 tuần sau đó anh nhắn tin cho tôi nói rằng anh đã suy nghĩ rất kỹ và anh quyết định giải thoát cho tôi để tôi đi tìm một người khác tốt hơn anh, một người có thể lo cho cuộc sống sau này của tôi.
Tôi và anh yêu nhau đã được 5 năm, chúng tôi đều là dân tỉnh lẻ lên Hà Nội theo học và yêu nhau từ ngày còn học Đại học. Sau khi ra trường tôi ở lại Hà Nội xin việc làm, công việc của tôi không được tốt cho lắm nên tôi đã phải chuyển công tác ở nhiều cơ quan.
Còn anh, anh, do học muộn nên anh ra trường sau tôi 2 năm. Trong thời gian yêu nhau tôi đã vài lần từ bỏ cơ hội được làm công việc tốt ở quê mà gia đình sắp xếp cho tôi để sống vất vưởng ở Hà Nội với cảnh xa nhà phải thuê phòng trọ tốn kém chỉ để được ở gần anh. Những lần quyết định về quê hay ở lại tôi phải đấu tranh tư tưởng ghê gớm lắm, tôi cân nhắc giữa tương lai và tình yêu. Rồi cuối cùng tôi đã chọn anh, chọn ở lại đất Hà Nội để cùng anh chia sẻ khó khăn, vui buồn. Lúc đó anh vẫn đang là sinh viên nên đâu có gì để cho tôi, thậm chí tôi còn phải bù đắp thêm cho anh.
Hai năm đầu yêu nhau chúng tôi đã không giữ được bản thân và kết quả là tôi có thai. Tôi khóc vật vã, anh chỉ biết ôm tôi và hỏi tôi muốn ăn gì để anh mua, anh van xin tôi đừng khóc nữa và anh cũng khóc. Chưa bao giờ tôi thấy thương anh như thế, tôi không cần hỏi xem ý anh thế nào và tôi đã quyết định từ bỏ cái thai vì thực sự lúc này anh chưa ra trường. Cả tôi và anh đều không thể kết hôn để đem lại cho con tôi một cuộc sống như bao đứa trẻ khác, rồi còn gia đình, người thân của tôi nữa, bố mẹ tôi sẽ buồn thế nào khi biết tôi hư hỏng như vậy.
Từ sau lần đó, lúc nào trong thâm tâm tôi cũng coi anh là người chồng của tôi, là người mà sau này tôi sẽ gắn bó trọn đời. Và anh cũng đối xử với tôi tốt hơn, anh chăm sóc tôi, giặt cả quần áo và nấu cơm cho tôi ăn. Anh không để tôi làm việc gì và cũng không nhắc lại chuyện đó vì sợ tôi buồn rồi lại khóc. Thời gian trôi qua và anh cũng tốt nghiệp, ngày nhận bằng tốt nghiệp anh mừng lắm, người đầu tiên mà anh gọi để thông báo là tôi. Anh dự định sau khi tìm được việc làm sẽ đưa tôi về ra mắt gia đình anh để tổ chức cưới.

Lúc này ở quê, gia đình anh đã thu xếp cho anh một công việc tốt nhưng ở một tỉnh rất xa và heo hút. Anh đã lên đó nhận việc nhưng chỉ ở được một tuần anh bỏ về. Anh nói với tôi là ở đó xa xôi nếu anh có đưa tôi đi theo cũng khó có thể tìm được cho tôi một công việc tốt. Vì vậy anh quyết định quay về Hà Nội với tôi, anh sẽ tìm một công việc khác để làm miễn sao chúng tôi có thể bên nhau. Tôi hạnh phúc khi nghe anh nói thế và hai đứa quyết tâm lắm.
Nhưng thật trớ trêu thay, anh đã nộp hồ sơ đi nhiều nơi và có lẽ do anh đã nhiều tuổi, cộng với chưa có kinh nghiệm nên anh không xin được vào đâu. Anh xin đi làm công nhân cho một công ty ở Hà Nội nhưng đồng lương công nhân chẳng được bao nhiêu, chỉ đủ tiền nhà trọ và sinh hoạt hàng ngày một cách thiếu thốn nên anh đã xin nghỉ để tìm công việc khác có thể sử dụng tấm bằng đại học của anh. Tính đến nay anh đã tốt nghiệp được gần 2 năm nhưng vẫn chưa xin được công việc phù hợp, tôi biết anh rất buồn và nản chí.
Tôi cũng thế, nhiều lúc do cuộc sống quá khó khăn tôi đã nói anh nặng lời và có phần xúc phạm anh. Tuổi của tôi năm nay đã là 29, áp lực từ phía gia đình, họ hàng và bạn bè khiến tôi vô cùng mệt mỏi. Ai gặp tôi cũng hỏi sao không cưới, yêu nhau lâu thế để làm gì nhưng họ đâu có hiểu cho hoàn cảnh của chúng tôi. Công việc của tôi không ổn định, lương thấp. Anh thì thất nghiệp, bản thân anh còn không lo nổi sao có thể lo cho cuộc sống cả gia đình. Tôi ức chế và suy nghĩ rất nhiều, nhiều lần tôi đã đề nghị chia tay, đòi anh giải thoát cho tôi. Anh không nói gì, chỉ lặng lẽ khuyên tôi hãy nghĩ lại và đợi anh, anh nói anh sẽ cố gắng rồi mọi chuyện sẽ ổn.
Và chúng tôi lại ở bên nhau, cùng gồng mình vì cuộc sống, bản thân tôi lại tiếp tục đối mặt với sức ép cưới xin từ nhiều phía. Tôi cũng không thể tưởng tượng được không biết trong cuộc sống ngày nay có ai nghèo như chúng tôi hay không, yêu nhau nhưng không dám cưới vì không có tiền, không có công việc. Tôi tự thấy chúng tôi thật bất tài và thấp hèn trước bạn bè và xã hội.
Gần đây, anh xin được một công việc phù hợp nhưng lại ở tận trong miền Nam. Anh nói với tôi anh đi làm một thời gian để có tiền tổ chức cưới (gia đình anh và gia đình tôi ở quê cũng rất nghèo nên không thể giúp gì cho chúng tôi). Nhưng đến ngày đi, anh bị ốm nặng không đi nhận việc được. Anh đã gọi cho công ty xin hoãn lại nhưng họ không đồng ý và anh lại là kẻ thất nghiệp. Anh buồn và thất vọng về bản thân, 1 tuần sau đó anh nhắn tin cho tôi nói rằng anh đã suy nghĩ rất kỹ và anh quyết định giải thoát cho tôi để tôi đi tìm một người khác tốt hơn anh, một người có thể lo cho cuộc sống sau này của tôi.
Anh nói tôi đã có tuổi và không thể đợi anh thêm nữa, nếu anh cứ trói buộc tôi thì khác nào giết chết cuộc đời tôi. Tôi không gặp anh để nói chuyện trực tiếp mà chỉ qua tin nhắn vì anh đang ở quê, còn tôi ở Hà Nội nhưng tôi buồn và giận anh lắm, chẳng lẽ anh lại đầu hàng cuộc sống nhanh thế sao, ý chí của anh chỉ đến thế thôi ư. Tôi trả lời anh: “Em đồng ý nếu anh muốn thế”. Sau câu trả lời đó trong lòng tôi đau như cắt với bao suy nghĩ ngổn ngang rằng có lẽ tình yêu của anh đã thay đổi, anh không còn yêu tôi nữa nên mới lấy lý đo đó để chia tay.
Tôi tự bảo mình phải cố quên anh nhưng làm sao tôi có thể quên được mối tình đã kéo dài hơn 5 năm với bao nhiêu sóng gió, vui buồn. Để quên được anh và bắt đầu một tình yêu mới tôi sẽ cần rất nhiều thời gian mà tuổi tôi đã lớn, tôi có còn thời gian để làm lại từ đầu nữa hay không. Vả lại có ai sẽ chấp nhận yêu 1 đứa con gái đã mất tất cả như tôi nữa chứ.
Hiện tại tôi đang rất dằn vặt bản thân và không biết nên làm gì trong hoàn cảnh này, tôi cũng không dám tâm sự với ai. Tôi chỉ biết gửi lòng mình lên đây và mong nhận được lời khuyên từ tất cả mọi người để tôi có thể lựa chọn hướng đi đúng đắn nhất.
Nguyễn Hữu Dũng đã bình luận
Dear: Bạn Thân Mế
Mình đã đọc được nhiều dòng tâm sự của bạn. Mình khuyên bạn hãy bỏ lại quá khứ mà hướng tới tương lai,
Tương lại của bạn còn dài và còn nhiều điều phải làm, mình cũng đã chải qua hoàn cảnh của bạn, nhưng chỉ khác là mình là con trai thôi. Dũng tình yêu nó thiêng liêng lắm, nó cũng như con dao hai lưỡi, nếu biết tận dụng nó thì đó là cung cụ hữu ích trong tương lại còn nếu không nó sẽ làm mình mất tất cả. Trong cuộc sống này người đua khỏ và đáng thương nhất đó là người sinh ra bạn.Bạn thử hỏi long mình xem bạn đã lo cho bố mẹ bạn được nhiều chưa? hay là bố mẹ bạn nuôi bạn ăn học và rồi chỉ vì tình cảm mà bạn phải hy sinh nhiều như vậy. Đúng tình yêu là nhưng chuyện tế nhị, yêu đuối của con người nhưng không vì thế mà mình không suy nghĩ tương lai. Người đời có câu nói ( cái gì cung phải từ từ giống như bát nước nguội dần). Bây giờ bạn đang tiêu cực quá thôi hãy nghĩ về bố mẹ bạn đi. Mình tin rằng gia đình sẽ là chỗ dựa tinh thần của bạn tốt nhất. Mình là người ngoài bắc hiên đang sống và làm việc trong HCM. Mình thấy con gái trong này không có khái niệm hy sinh tình yêu nhiều như bạn.Đây là những lời tâm sự chia sẻ của mình với bạn. Nếu mình có nói súc phạm bạn hay không đúng mong bạn thông cảm bỏ quá cho nhé.
Mình xin giới thiệu: Mình Tên Đầy Đủ; Nguyễn Hữu Dũng
Nguyên Quán; Lương Tài – Bắc Ninh
Ngày Tháng Năm Sinh; 10/11/1982
Công Việc : NVKT KIÊM KD
Cuộc sống con nhiều người bất hạnh hơn bạn nhiều.
Hãy cố gắng lên. ” DÒNG SÔNG CÓ KHÚC, CUỘC ĐỜI CÓ LÚC”
Mình cho bạn câu châm ngôn.
“Đường tuy ngần không đi không bao giờ tới
Việc tuy nhỏ không làm không bao giờ thành công”
Thân chào bạn.
vân vân đã bình luận
Mình đã xem đi xem lại câu chuyện của bạn. Mình là người luôn được mọi người bao bọc và cũng chưa có trải nghiệm nào khó khăn như bạn lúc này . Nhưng mình là người ngoài nên cách nhìn nhận vấn đề sẽ khách quan hơn bạn lúc này đây. Theo câu chuyện của bạn thì mình cảm nhận được thì “anh ấy” là một người sống nội tâm, ko hoa mĩ …rất thật và điều quan trọng nhất là anh ấy đối với bạn rất tốt (một ông chồng chuẩn trong tương lai đấy). Vậy thì sao bạn còn phải suy nghĩ nhiều đến thế nhỉ? dằn vặt nhiều đến thế nhỉ? Câu trả lời rất đơn giản mà: “hãy cưới nhau đi, còn đợi gì nữa!”. Hạnh phúc là gì? Tất cả các tiêu chuẩn đều do bản thân bạn tự đặt ra mà thui. Cả 2 đều quá tham vọng. Phải có công việc tốt, phải có một số tiền tích lũy nhât định……rất nhiều cái phải có…….thì chúng mình mới dám cưới nhau. Hai bạn chắc định chờ đến già sao? Mặt khác chính vì gia đình hai bên ko dư giả cho lắm nên bạn vô tình đã đặt ra một tiêu chuẩn cho cuộc sống gia đình của mình sau này như: con bạn phải đựơc sống đầy đủ, phải đựoc hưởng cái này cái kia….vv Thế nên cả hai đều ko dám cưới. Mình nghĩ đơn giản thui. Hai vợ chồng bạn chăm chỉ, tu trí làm ăn ko giàu cũng khá. Có thể sau này bạn sẽ gặp được một người có điều kiện rất tốt, mang lại một cuộc sống vật chất đầy đủ cho bạn nhưng liệu bạn có cảm thấy hạnh phúc thực sự ko??? Mình sẽ thấy thật tiếc chỉ vì tham vọng quá lớn của hai người mà làm mất đi một tình cảm bền vững như thế. Còn rất rất nhiều người khó khăn hơn hai bạn rất nhiều vì vậy hãy tự tin lên nhé, sống cho mình và quan trọng nhất là phải sống vui, hạnh phúc, bạn ơi!
luyến đã bình luận
cố gắng lên bạnị đừng đầu hàng trước số phận như vậy, hãy an ủi động viên anh ấy đi, mình tin anh ấy là người đàn ông tôt qua bao nhiêu chuyện như vậy mà vẫn còn yêu bạn và tốt với bạn như thế. Trời sinh voi trời sinh cỏ mà
chúc may mắn
Phạm công đã bình luận
Cuộc sống nhiều khi quá phức tạp.làm cho con người ta phải suy nghỉ dằn vặt.theo tôi chắc chắn 1 điều là a rất yêu bạn.a k muốn như vậy nhưng biết làm sao để mang lại hp cho ban.la 1người đàn ông sẻ khổ sở nhất khi lực bất tòng tâm.bạn hay giữ lấy anh không bạn sẽ hối hận đấy.nghèo không được hp sao.điều này chính là do mình tạo ra.không có cái gì tự nhiên mà đến cả.hãy trân trọng những gì mình đang có.chúc bạn hp.
kim lien đã bình luận
Chao chi. Doc nhung dong tam su cua chi em biet bay gio chi dang rat buon va cung chua the quen di nhung ki niem voi cuoc tinh do. mot dieu em nhan ra rang, anh ay rat yeu chi, yeu nen chap nhan chia tay vi anh ay muon chi tim duoc ai do tot hon anh, han anh ay nghi a ay la nguoi vo dung khong lam duoc gi cho ban than va cho ca chi nua, han anh ay cung rat buon vi phai noi ra loi chia tay do, khong phai la anh ay khong yeu chi nua dau, dung nghi tieu cuc chi nha. Moi ra truong 1, 2 nam cong viec chua on dinh cung la chuyen binh thuong ma, cu dan dan.nhung qua khu hai nguoi da sau dam vay, em nghi rang hai nguoi nen co gang duy tri. Du cuoc song co kho khan the nao di chang nua, nhung hay de tinh yeu tro thanh dong luc de hai anh chi cung phan dau, mat mot thoi gian kho khan roi em tin roi moi viec se tot dep hon, anh chi deu la nguoi co hoc , co bang cap, khong lo gi dau chi. .Bay gio cung la luc chi nen truc tiep gap va dong vien anh ay, neu nhu chi con yeu
hương đã bình luận
Tôi cũng rơi vào hoàn cảnh như bạn nên tôi biết tâm trạng của bạn bây giờ. Nhưng tôi còn không hạnh phúc bằng bạn là chúng tôi đã chia tay và anh ấy đã đi xây dựng gia đình. Tôi cũng có người có điều kiện theo đuổi nhung tôi nghĩ vật chất có làm nên hạnh phúc k? nếu 1 cuộc sống tinh thần thoải mái con người sẽ khỏe hơn 1 cuộc sống vật chất đầy đủ.
hong nga đã bình luận
tôi thấy hoàn cảnh của bạn rất giống hoàn cảnh của tôi ngày xưa, nhưng hiện tại mình và anh ấy đã thành vợ chồng và rất hạnh phúc và sắp có bé nữa, tuy rằng cuộc sống vật chất không đầy đủ cho lắm. Vật chất tuy rất quan trọng nhưng nó không quyết định được tất cả đâu bạn ạ. Điều quan trọng là bạn và anh ấy có yêu nhau và có muốn cho cuộc sống sau này hay không, tiền bạc mình có thể làm ra nó nhưng mất đi tình yêu chân thành nhất thì bạn sẽ hối tiếc cả cuộc đời đó. Mình khuyên bạn hãy bình tĩnh, bạn hãy động viên an ủi anh ấy trong lúc này. Sở dĩ anh ấy chia tay bạn là vì anh ấy rất yêu bạn, không muốn bạn vì anh ấy mà khổ, vì anh ấy đang trong tình trạng thất nghiệp nên bi quan và chán nản, muốn giải thoát cho bạn nhưng chắc chắn anh ấy rất đau khổ và thật lòng anh ấy không muốn như thế đâu. Bạn hãy suy nghĩ và cân nhắc kỹ trước khi quyết định nhé. Mình thấy nếu chia tay vì chuyện này thì mình thật tiếc cho tình yêu của bạn đó.