Tưởng H nghe ra và chấm dứt với chồng tôi, nhưng mấy tháng sau tôi được người hàng xóm xung quanh bảo cô ta đã có bầu với chồng tôi. Tôi thất vọng và cảm thấy bị tổn thương nặng nề, tôi gần bị như rối loạn thần kinh, tất cả những gì tôi cố cứu vớt giờ đây đều vô nghĩa.
Tôi năm nay 51 tuổi, tôi có 2 con một trai một gái. Con trai tôi năm nay 29 tuổi đã lập gia đình và có bé trai hơn 2 tuổi. Con gái tôi hiện đang học ĐH kinh tế Thái Nguyên năm thứ 3. Trước kia, cuộc sống gia đình tôi rất hạnh phúc, cho tới đầu năm 2010. Chồng tôi quen một cô tên H làm tại sở thông tin Truyền thông Thái Nguyên. Cô ta đã có chồng và cũng có một cô con gái năm nay khoảng 14 tuổi. Kể từ khi chồng tôi quen H, cuộc sống gia đình tôi bị xáo trộn và luôn xảy ra lục đục.
Tôi viết tâm sự này vì muốn nhận được sự chia sẻ của độc giả, mong độc giả khi đọc song những dòng tâm sự của tôi hãy cho tôi một lời khuyên. Tôi phải làm thế nào cho phải và để tôi vượt qua được nỗi bất hạnh trong cuộc sống gia đình?
Tôi và chồng tôi lấy nhau do sự gắn kết của hai bên gia đình. Hồi đó cuộc sống gia đình còn rất khó khăn nhưng đầm ấm. Tôi luôn động viên chồng tôi cố gắng vượt qua vất vả lo toan. Chúng tôi gây dựng sự nghiệp từ hai bàn tay trắng, dần dần chúng tôi có chút vốn liếng. Tôi cũng nhờ vào mối quan hệ của mình đã gây dựng sự nghiệp cho chồng tôi. Hai chúng tôi chăm chỉ làm ăn sống hạnh phúc bên nhau.
Nhưng tới khi cuộc sống ổn định, anh thành lập được công ty riêng và luôn nhận được giấy chứng nhận, bằng khen, được trao những giải thưởng cao quý thì cũng là lúc anh dần xa tôi. Anh không còn quan tâm tới tôi như trước nữa. Tôi không buồn vì tôi nghĩ anh vì công việc nên rất bận và mệt mỏi. Tôi tự nhủ mình đang rất hạnh phúc vì có chồng giỏi và thành đạt. Với lại là phụ nữ nên tôi cũng không muốn tham gia vào công việc của anh, tôi phải cố gắng hơn nữa để chăm sóc anh, quan tâm chu đáo tới anh để anh luôn bình yên sau một ngày suy nghĩ về công việc của công ty.

Nhưng tôi cũng không hiểu sao, tôi càng quan tâm tới anh, càng cố gắng bao nhiêu thì anh lại càng lạnh nhạt với tôi bấy nhiêu. Dần dần tôi phát hiện anh đã có người khác, người đó không ai khác chính là khách hàng đến công ty tôi mua máy lọc nước. Cô ấy tên là H, hiện đang làm việc cách không xa công ty vợ chồng tôi. Lúc biết chuyện tôi rất buồn và khủng hoảng tinh thần, tôi nghĩ chắc do chồng chỉ là vui chơi qua đường nên tôi cố lấy lại bình tĩnh để khuyên giải chồng, nhưng anh ấy không thấy chút hối hận nào mà còn nổi nóng với tôi.
Tôi suy nghĩ rất nhiều, tôi không biết phải làm sao để chồng tôi không đi với cô ấy nữa, làm thế nào để gia đình tôi quay lại cuộc sống như trước. Một hôm tôi gọi điện hẹn H gặp mặt nói chuyện, cô ta bảo tôi đến nhà, tôi đắn đo rồi quyết định đi gặp. Tôi tới nhà H với cương vị của người vợ và cùng là phụ nữ.
Tôi bảo: “Chuyện trước kia giữa em và chồng chị, chị không biết thì thôi. Nhưng giờ chị đã biết chuyện, chị mong em chấm dứt quan hệ với chồng chị. Mình cùng là phụ nữ cớ sao phải làm khổ nhau. Anh ấy là người đã có gia đình, có vợ, có con rồi. Đối với một người vợ đã từng chung sống với anh ấy gần 30 năm anh ấy còn vậy thì nếu em còn tiếp tục như vậy, bản thân em cũng không thể hạnh phúc được. Em cũng có gia đình của em, có con chắc em hiểu nỗi lòng của người làm vợ, làm mẹ. Nếu em không hạnh phúc với cuộc sống hiện tại, chị khuyên em hãy tìm một chỗ dựa khác, một người đồng cảnh ngộ với em, đừng làm người thứ 3 gây tổn thương những người xung quanh”. Tôi nói vậy rồi tôi ra về.
Tưởng H nghe ra và chấm dứt với chồng tôi, nhưng mấy tháng sau tôi được người hàng xóm xung quanh bảo cô ta đã có bầu với chồng tôi. Tôi thất vọng và cảm thấy bị tổn thương nặng nề, tôi gần bị như rối loạn thần kinh, tất cả những gì tôi cố cứu vớt giờ đây đều vô nghĩa. Tôi và chồng tôi đã có cuộc nói chuyện thẳng thắn, nói hết những gì tôi muốn nói, nhưng anh vẫn không quay lại với tôi. Anh đã quyết định về sống với cô ta.
Ngày anh vẫn đến công ty, trưa ăn cơm tôi nấu, tối anh lại về bên nhà cô ta. Chúng tôi như chiến tranh lạnh, gặp nhau hàng ngày mà coi như không, từ đó tôi và anh không ai nói với ai câu gì. Mỗi đêm tôi nghĩ về cuộc sống hiện tại sao mà phũ phàng đến vậy. Tôi nghĩ nhiều nên mắc bệnh thiểu năng tuần hoàn não, có những giai đoạn tôi bị trầm cảm, suy sụp tinh thần nghiêm trọng. Có lúc tôi nghĩ chúng tôi ly hôn để tôi được giải thoát nhưng vì con tôi, con gái tôi còn chưa lập gia đình, tôi cần phải vờ như trong ấm ngoài êm để con tôi có tinh thần lạc quan để học tập và sau này lấy được tấm chồng tử tế.
Tôi đành phải im lặng sau tất cả những chuyện xảy ra. Tôi lấy lại cân bằng cho mình bằng cách đi tập yoga, thư giãn tâm hồn, đi chùa thắp hương cầu phúc cho con. Giờ cô ta lại vừa có một cô con gái với chồng tôi, tự nhiên tôi lại có cảm giác tủi thân và rất muốn có ai đó để sẻ chia những tâm sự trong lòng tôi.
Pham Thủy Mẩn đã bình luận
Đọc bài biết tôi thấy rất thương và cảm phục bạn là người giỏi chịu đựng. Còn tiếc gì thằng chồng đểu đó. Hãy nấu cơm với thuốc độc cho thằng đó ăn để nó chết đi cho bạn rảnh nở khỏi anh hưởng đến con bạn.
hoan đã bình luận
cô ơi, con thật sự rất buồn về chuyện gia đình mình, nhưng con mong cô hãy nghĩ lại, cái gì đã qua thì cho nó qua, không nên níu kéo làm gì, cô hãy để mọi người biết rõ trắng đen mọi chuyện, con tin là con cái cô sẽ hiểu và thông cảm cho cô. còn người phụ nữ đáng trách kia cũng cần phải nhận một hậu quả cho cuộc đời mình. khi mọi chuyện không còn êm thấm nữa xem họ có hể sống trong “hạnh phúc” như họ tưởng ko? nhưng rước khi mọi chuyện được làm rõ, cô hãy chuẩn bị tâm lý cho con cái của mình, nhất là cô con gái của mình. chúc cô luôn vui nhé
tran le đã bình luận
con thật sự buồn cho gia đình cô nhưng cô hãy suy nghĩ kỹ đi một khi người đàn ông đã không còn thương mình nữa cho dù có giữ bên cạnh cũng vô nghĩa trái tim của họ cũng ko nghĩ đến mình đâu hai con cô đã lớn cũng có suy nghĩ mà nên nói cho họ biết về ba của nó bây giờ cô hãy sống thật vui lên và lạc quan một chút và cô tìm những đĩa kinh về phật pháp cô coi sẽ cảm thấy dể chịu tuy lúc đầu cô xem cô ko có thích nhưng cô hãy làm thử đi mẹ con từng bị ba bỏ có người khác nhưng mẹ con ko quan tâm dến ông ta nửa mẹ đã tìm ve phât pháp và giờ đây ba đã trở về với mẹ . thà cô dứt khoát còn hơn day dưa cô còn có hai đứa con mà , con tin rằng hai đứa con sẽ đứng bên phía của cô .con chúc cô luôn yêu đời và lạc quan con tin rằng cô sẽ làm được
vithithuy đã bình luận
chuyện đã xảy đến như vậy rồi mà chị vẫn giữ im lặng được à, chị k cần phải làm um lên để người ngoài bết chuyện, nhưng chị vẫn cần phải họp gia đình để đi đến một quyết định đúng đắn nhất. các con chị sẽ là chỗ dựa của chị và ủng hộ chị, chị thật là một người phụ nữ biết chịu đựng giỏi. Tôi được biết Thiền viện tại chùa Sùng phúc thuộc tổ dân phố số 10, phường Cự Khối, quận Long Biên, cách trung tâm thành phố Hà Nội khoảng 6 cây số.
là nơi cân bằng trạng thái cho những người có bể khổ. Ngày 14/4AL này ở chùa tổ chức lễ rước tượng Phật chị bớt chút thời gian đến đó mà từ thiện nhé, Chúc chị may mắn và hạnh phúc. Lạy Phật phù hộ cho chị
Lê Nguyễn Khánh Trang đã bình luận
Khi đọc những dòng tâm sự của cô ,cháu cảm thấy nghẹn ngào và bùi ngùi . Cô là người phụ nữ rất đảm đang, chịu khó và biết hi sinh cho chồng con . Nhưng không ngờ cuộc sống gia đình lại như vậy ! Đứng trên lập trường mà nói thì chồng cô đã không chung thủy và người phụ nữ đó rất đáng trách và không đứng đắn về hành động của mình . Cô đã gặp và nói những lời như vậy mà người đó vẫn không hề hà, và một chút bận tâm gì thì người phụ nữ đó không đáng kể cô nói chuyện nửa .Còn về chồng cô theo cháu thì chú cũng là người có ý thức và hiểu những gì nên và không nên nhưng mà như cô kể vậy thì chú đã bị xa ngã . Giờ chú và người đó như vậy thì theo cháu cô cũng không nên đau buồn lắm, cô có đau buồn bao nhiêu đi nửa cũng chỉ ảnh hưởng đến sức khỏe của cô thôi , và cũng không thể nào vơi đi tình cảm của hai người đó . Cô hãy cứn rắn và thẳng thắn họp lại gia đình mình .Cô hãy mời người phụ nữ đó đến và chồng cô nữa cùng hai con và có thêm anh chị em của cô cũng như chồng cô , cuộc họp đó cô nên nói thẳng . Chúc cô luôn vui vẻ và đừng buồn nữa cô nhé!
tr đã bình luận
cô thật là một người phụ nữ biết cam chịu, con mong cô sớm cho mọi người biết mọi chuyện, và không nên tiếp tục cam chịu như vậy nữa, kẻo tổn hại sức khỏe
tra đã bình luận
Bạn thật là người phụ nữ khiến tôi thấy khâm phục thì ít, trách móc thì nhiều! rõ ràng bạn chưa bao giờ ý thức được quan niệm ” sống cho mình”, với người phụ nữ chồng là quan trọng, con là mạng sống( tôi cũng là một người mẹ ) nhưng ngoài chồng và con, không ai có thể sống thay cho bạn, thở thay cho bạn và yêu đời thay cho bạn, rõ ràng bạn chưa bao giờ ý thức được mình là ai, và hẳn là bạn nghĩ mình đã già, cho nên hẳn chẳng còn cái gọi là tương lai nữa ! bạn chẳng thích hợp với cái gì gọi là yêu nước, yêu lao động, yêu chính mình? bạn đã không hành động gì cả ! nếu là tôi ( hừm) xin lỗi bạn tối sẽ dùng lời nói của một ngươi phụ nữ nào đó :” em hãy giữ thằng đó giùm chị, đừng để nó làm phiền chị !cám ơn em”. Nếu con bạn cần tiền để ăn học, hãy nỗ lực kiếm tiền! nếu bạn không cần phải lo về kinh tế nữa, hãy theo đuổi ước mơ của mình, bạn có ước mơ không? Tôi mơ ước mình nói tếng anh như gió và khiêu vũ tuyệt đẹp, hãy sống mỗi ngày và không bao giờ ân hận vì những gì mình chưa làm được, hoặc chưa cố gắng hết sức! Bạn định sống thế này đến chết ư? không có mục đích, không niềm vui cho mình, không tương lai ?
tra đã bình luận
gửi rồi tôi quên không nói thêm với bạn, và tất cả mọi người rằng không một ai có quyền làm cuộc sống của chúng ta đau khổ, răng chồng bạn chưa hẳn đã là một tay sa ngã, anh ta biết rất rõ thứ mình muốn, thứ mình cần, còn bạn thì không, vì bạn đã hi sinh, nên anh ta có tất cả : con cái thành đạt, bạn hẳn là một người dù anh ta còn nửa cái mạng cũng sẽ chăm sóc nếu anh ta đã trở thành phế thải, và cả một cô vợ mới toánh anh ta coi cô ta mới là vợ chứ không phải là bạn- người chỉ nấu một bữa cơm mỗi ngày- Sự thật phũ phàng quá! Vì sao? vì bạn quá nhu nhược, cam chịu , cam chịu có phải là một đức tính không?, nếu không thì bạn không nên giữ, chuyện sảy ra theo tôi có quá nhiều phần lỗi ở bạn, nếu hoàn cảnh không thay đổi, bạn nên thay đổi cách nghĩ của mình, thuyết phục vợ bé? hix trình độ thuyết phục của chồng bạn chắc còn cao hơn bạn đừngnấu cơm cho thằng đó nữa, bảo với hắn: thời gian ông ăn cơm về nhà, nên dành để dọn cứt cho con riêng của ông thì hơn! hãy học để trở thành người phụ nữ sắc sảo! thành công và hạnh phúc không bao giờ dành cho người nào nhứt nhát và cam chịu! chúc bạn luôn khỏe
Trần Duy Khánh đã bình luận
Bài viết của cô cũng đã lâu, cũng không biết giờ cô đã thoát khỏi mớ bòng bong đó chưa. Đọc dòng tâm sự con thấy lo lắng cho cô lắm. Cô ít hơn mẹ con 3 tuổi, mẹ con cũng tưng trải qua những gì giống cô. Nên con hiểu phần nào tâm trạng và nỗi khổ tâm của cô. Mẹ con khác cô là mẹ con đấu tranh chứ không chịu đựng như cô, cô ạ có thể nhiều người nghe và rất bức xúc, coi thường người chồng kia của cô, nhưng cô hãy thật bình tâm nhé, vì sự việc cũng đã xảy ra thực tế điều cần làm không còn là giải toả và thoát đi tâm trạng hiện tại, mà là mọi chuyện cần giải quyết tốt đẹp nhất có thể để không xảy ra những việc đáng tiếc.
Việc quan trọng đầu tiên cô hãy cô gắng thả lỏng tâm trạng bằng ngiều phương pháp khoa học (như Yoga chẳng hạn), và hãy nghĩ nhân duyên do trời định, mọi thứ đã qua chỉ là kỷ niệm, đã là kỷ niệm dù đẹp hay sấu thì cũng đã qua và ko thể thay đổi. Khi được như vậy cô sẽ thanh thản và tránh được rất nhiều bệnh.
Việc thứ hai là cô lắng các con cô sẽ suy nghĩ và suy sụp. Cô hãy tâm sự nhiều hơn với con cái cô về nhưng gì tốt đẹp về tình yêu giữa cô và chồng cô từ trẻ tới giờ, và hãy nói với các con cô rằng cô bao giờ hối hận cho đến giờ phút này, dù rất buồn nhưng ko hận chú ấy. Có thể mọi người không thích nhưng gì con nói với cô, nhưng con có lý do. Vì sau khi mẹ chia tay ba con, con cung ghét ba lắm, cũng do những người lớn vì thương mẹ lên chửi mắng trách ba nhiều, khiến chúng con ghét theo và ôm nỗi buồn sự tức giận đó, chính điều đó làm con học hành suy sút, chơi bời, nghịch phá nhiều hơn, mẹ thương con cái nghĩ thiếu một nửa tình thương mới thế lên cũng buồn, hoá ra tự làm khổ nhau bằng suy tưởng. Tới khi đột nhiên ba con mất vì có kẻ hãm hại. Nghĩ lại quãng thời gian xưa mới hiểu ba vẫn là ba đáng kính đáng yêu của chúng con, dù đúng hay sai thì những gì ba đã làm cũng là cuộc sông bình thường của một con người bình thường không ai hoàn hảo phải không cô. Một điều theo con cả cuộc đời nữa mà sau này chúng con trưởng thành mẹ mới kể lại là trước khi bị giết một tháng ba đã thành khẩn năn nỉ mẹ đẻ quay lại, trong lúc đó mẹ vẫn còn yêu ba nhưng muốn thử thách chút nữa thôi sẽ đồng ý quay lại, nhưng ông trời ko cho ba mẹ con cơ hội đó nữa. Sau thời gian đó mẹ con lại tiếp suy sụp, đau khổ. Giờ đây mọi thứ lại trở thành quá khứ, mà quá khứ lại là những kỷ niệm dù đẹp hay sấu vẫn ko thay đổi được. Vì con đã có bé gái đầu lòng, e trai bắt đầu tu chí làm ăn. Cả nhà vẫn ba và hay khóc khi nhớ ba. (chú ý với cô là ba con nhiều lần chứ không phải 1 lân đâu nhé).
Con ko dám khuyên gì cô vì con bằng tuổi con trai cô, nhưng tâm sự để cô thấy cũng có những người cùng cảnh, cũng gần cÔ thôi chứ ko ở Đâu xa (con cũng ở Tp Thái Nguyên mà) mà còn éo le hơn cô, vì cô không phải lo lắng kinh tế như mẹ con, và chuyện sảy ra khi con cô đã lớn hết chứ ko như chúng con từ hồi mới học cấp 2. Ngay cả giặc thù cũng lên cho cơ hội. Có thể chú ấy có quay lại hay ko, nhưng đầu óc, tâm tưởng mọi người sẽ thanh thản, sẽ tự dưng hạnh phúc, và có nghĩa là lại có tất cả. Chúc cô luôn khoẻ mạnh, con mong cô lại tươi trẻ mãi.
Kat đã bình luận
Nếu con là con gái của cô, con sẽ ủng hộ cho cô hết mình cho dù cô quyết định chung chồng với người ta hay ly dị dứt khoát không vướng bận . Nhưng từ khía cạnh của một người con, con cần một gia đình hạnh phúc chứ không phải giả dối như là hạnh phúc lắm . Bởi vì con cô đã lớn, họ có quan niệm của mình, và họ cần học tập kinh nghiệm sống, sự mạnh mẽ từ cha mẹ để họ có thể chống chọi với cuộc sống đầy phức tạp này . Cô hãy vì cô, vì sự trưởng thành của con cô mà hãy quyết định cho cuộ sống của mình . Con cũng có gia đình, và cũng có chông gai, con không mạnh mẽ như mẹ con, nhưng con học được từ mẹ lòng thương yêu con cái, vì con mà có thể không cần người đàn ông nào bên cạnh cả . Chỉ để cho con hiểu không có chồng, không có đàn ông, mẹ vẫn vui vẻ bình thường . Để con không suy nghĩ cực đoan khi trắc trở đến với mình . Con chúc cô tìm được hạnh phúc cho mình .