Cuộc sống gia đình thật khó các bạn ạ, để có được nó đã khó, nhưng giữ gìn và chăm sóc hạnh phúc đó lại càng khó hơn. Đây là điều tôi luôn cảm thấy day dứt trong lòng để rồi có thể viết ra những dòng tâm sự này gửi tới Hạnh phúc gia đình.
Tôi năm nay 30 tuổi, bà xã kém tôi 3 tuổi, chúng tôi quen nhau từ khi cô ấy vừa tốt nghiệp đại học còn tôi đã ra trường và đi làm. Tôi là một kỹ sư tàu biển nên thường có những chuyến đi công tác xa, thời gian chúng tôi quen nhau cũng tới 4 năm và tôi giành tất cả tình cảm cho cô ấy, hi vọng có được sự bù đắp lại… Những năm tháng đó đối với cô ấy tôi chỉ là một người bạn, thậm chí tôi còn phải chịu đựng những điều thật phi lý từ cô ấy, nhưng tôi tin rằng trong chuyện tình yêu phải có sự cố gắng cảm thông, điều quan trọng là mình được chăm sóc cho người mình yêu thương, và rồi mình sẽ được đền đáp xứng đáng. Thời gian qua đi, cô ấy cũng đón nhận tình cảm của tôi, lúc đó tôi thật sự rất hạnh phúc vì có được người mình yêu thương nhất. Cô ấy là người thành phố nơi tôi làm việc, còn tôi thì vốn ở tỉnh xa, cuộc sống hai nơi tạo ra sự khác biệt và mâu thuẫn, vì vậy lúc chúng tôi đến với nhau cũng đã xảy ra rất nhiều điều không như mong muốn.
Trước khi chúng tôi đến với nhau, tôi cũng biết rằng cô ấy đã giành tình cảm cho một người đàn ông khác, thậm chí đã dự định kết hôn, nhà kia đã đặt nhà hàng khách sạn và in thiệp cưới… nhưng rồi hai người không đi tới hôn nhân mà chia tay. Tôi vẫn ở bên cạnh cô ấy, nhưng anh em bạn bè tôi đều biết chuyện này và khuyên tôi nên có cái nhìn đúng đắn trực diện. Tôi tin tưởng bạn gái tôi, ai cũng có một thời có tình cảm riêng tư, con người ta sinh ra đâu phải là giành cho nhau ngay từ đầu, nhưng tôi mong được nghe lời giải thích từ chính cô ấy. Đáp lại mong muốn của tôi là sự im lặng, mãi khi tôi hỏi có chuyện đó không em thì cô ấy mới nói tôi nghe và trách tôi không tin tưởng bạn gái mình.
Rồi thì chúng tôi cũng đi đến đám cưới vào cuối năm 2011, nhưng từ đó đến nay cuộc sống ngày càng đi xuống. Mọi người thường nói tuổi tôi và tuổi vợ khắc khẩu, nên cứ ngồi với nhau là hay xích mích, có lẽ một phần đúng như vậy. Vì điều kiện gia đình chưa cho phép, nên chúng tôi chưa mua nhà ở riêng, tôi định xây nhà ở cách trung tâm thành phố 4km, nhưng vợ tôi nói là xa quá không chịu sang đó, vì vậy chúng tôi cũng đang cố gắng đi làm dành dụm để năm tới tôi về sẽ mua nhà gần hơn. Hiện tại vợ chồng tôi đang sống cùng bố mẹ vợ bởi ông bà chỉ có 2 cô con gái mà cô em vợ thì đang đi học ở xa. Tuy vậy từ khi cưới đã hơn 4 tháng chung sống rồi mà tôi chưa bao giờ được vợ mình đi chợ, nấu cho tôi một bữa cơm hoàn chỉnh, tôi là người chồng, tôi cũng mong muốn được vợ mình chăm sóc lắm chứ. Hiện tại tôi đang trong thời gian nghỉ phép, nên tôi muốn giành tất cả thời gian để chăm sóc vợ tôi bởi cô vốn là một người mềm yếu. Tôi rất thương yêu vợ tôi, tôi sẵn sàng ở nhà, thậm chí đã từ chối đi làm một thời gian để cuộc sống gia đình ổn định. Tôi sẵn sàng làm các công việc nội trợ: giặt quần áo, nấu ăn, dọn nhà… bởi tôi không muốn cô ấy vất vả. Ngày nào đi làm về cô ấy cũng kêu mệt và từ chối việc nhà, tôi giúp vợ thư giãn, tôi biết một cô gái thành phố không dễ dàng gì khi chọn yêu và cưới một người ở tỉnh xa và có công việc như tôi, tôi thầm cảm ơn vợ tôi và luôn cảm thấy hạnh phúc vì điều đó.
Tuy nhiên vợ tôi cũng có nhiều điều khiến tôi không thể hài lòng. Từ khi cưới nhau 4 tháng tôi đã đưa cô ấy về quê 5 lần, tôi hi vọng vợ tôi sẽ hiểu được cuộc sống nơi tôi sinh ra và lớn lên, hiểu về gia đình nhà chồng ở quê, tôi cũng luôn nói rằng: “Anh đưa em về chỉ trong những dịp cần thiết, những ngày lễ Tết hay hội họp họ hàng”. Nhưng cô ấy không thích như vậy mà luôn đay nghiến tôi là gia trưởng, là làm khổ vợ, còn bắt tôi viết cam kết những điều vô lý, rằng không bao giờ về quê tôi nữa… Tôi buồn lắm, dù biết những điều đó thật phi lý, nhưng tôi cũng đã chấp nhận, tôi hi vọng sau này khi ra ở riêng thì thời gian và cuộc sống sẽ giúp vợ tôi chín chắn hơn.
Bây giờ vợ tôi đã có bầu được 2 tháng rồi, tôi hạnh phúc vô cùng và luôn tích cực tìm hiểu đọc sách báo để tìm những món ăn ngon bổ dưỡng, những kinh nghiệm hay để chăm sóc bà bầu. Tôi tự tay nấu ăn cho vợ mình, tận tình chăm sóc cô ấy, nhưng mỗi khi tôi nói: “em cố gắng ăn để có sức khỏe và con bụ bẫm” thì nhận lại được những cái nhau mặt. Sáng nào tôi cũng gọi vợ dậy để đi làm, nhưng gọi từ 6h30 thì tới 7h mới dậy được, rồi tôi chuẩn bị mọi thứ và đưa cô ấy đi làm, nhưng vợ tôi coi đó như một điều đương nhiên, cô ấy chưa bao giờ cảm ơn lấy một lần. Kể cả đối với mẹ, cô ấy cũng không phụ giúp bà, nhiều khi tôi cũng phải nhẹ nhàng nhắc cô ấy để giúp bà vì bà vừa phải làm lại vừa bán hàng. Mỗi lần vợ chồng có xung đột là cô ấy sẵn sàng ném đi tất cả những gì kỷ niệm giữa 2 người kể cả nhẫn cưới, có những lúc cô nói đuổi tôi ra khỏi nhà. Tôi rất giận, rất ức chế trước những lần như thế, nếu tôi ra thuê nhà ở riêng thì cũng chỉ được một thời gian ngắn, sau khi tôi đi làm thì vợ tôi cũng sẽ lại trở về nhà bố mẹ sống, như thế lại càng vất vả cho cả hai chúng tôi. Điều tôi mong muốn là cô ấy cảm thấy thoải mái, gần gũi gia đình và giữ sức khỏe tốt giai đoạn bầu bí.
Kể từ ngày lấy vợ tới giờ, tôi hầu như không có khoảng thời gian dành cho bạn bè, bất kỳ điều gì trái ý vợ tôi là cô ấy giận dỗi, gia đình lại trở nên căng thẳng. Tôi biết tôi đang đánh mất chính mình dần dần và nếu tiếp tục duy trì cuộc sống như thế này thì tôi không biết tương lai sẽ như thế nào nữa. Tôi yêu vợ tôi, tôi mong muốn một gia đình hạnh phúc, tôi chờ mong đứa con bé bỏng chào đời trong niềm vui, sự đầm ấm và tình yêu thương gia đình. Tôi mong rằng vợ tôi trưởng thành thêm một chút, biết quan tâm tới chồng và gia đình hơn nữa, nhưng tôi không biết phải như thế nào. Nhiều khi tôi buồn cũng đã muốn đi thật xa các bạn ạ, khi đó tôi có thể quên đi tất cả để bắt đầu một cuộc sống mới. Nhưng thực tại của tôi vẫn còn đây, đó là gia đình, là vợ yêu, là những đứa con yêu quý. Tôi nên như thế nào?
Anh Hong đã bình luận
Phải công nhận rằng anh là một người chống quá chiều vợ. Và người vợ của anh là một người không biết chăm lo cho cuộc sống gia đình, sống quá ỷ lại. Tôi cũng là một người vợ, đã làm mẹ, nhưng không bao giờ tôi có ý nghĩ ỷ lại chống mình một cách quá đáng như vậy. Chồng tôi hơn tôi 5 tuổi, anh ấy cũng thường xuyên giúp đỡ, chia sẻ công việc gia đình với tôi, nhưng không vì thế mà tôi quên nghĩa vụ của mình. Là người vợ làm cho chồng vui, làm cho chồng thấy hạnh phúc khi sống chung một mái ấm gia đình rất khó chứ không phải chuyện dễ. Vậy mà chị nhà anh đã không hiểu cho chồng lại còn đối xử với chồng như vậy tôi không thể chấp nhận được. Anh nên cứng rắn hơn, bày tỏ quan điểm của anh, hai người cần phải nói chuyện với nhau thật chân thành. Anh sắp có con rồi, cuộc sống còn nhiều khó khăn vất vả phía trước, cần phải định hình lại tất cả trước khi xảy ra những việc không hay.
Anh Hong đã bình luận
Đừng yêu vợ quá mà đánh mất mình anh nhé. Tôi chia sẻ với anh tôi rất cảm phục chồng tôi, anh luôn xử xự rất đúng mực. Tôi sai sót gì anh chỉ bảo tôi tận nơi, dành thời gian phân tích để tôi hiểu. Tôi biết chồng tôi đi làm vất vả cũng chỉ vì tôi, vì những đứa con của chúng tôi nên tôi hạn chế để xảy ra những chuyện khiến anh ý phải phiền lòng, suy nghĩ.
luyến đã bình luận
đúng là chẳng hiểu nổi tại sao nhiều người phụ nữ nết na thì lại lấy phải những người khôgn ra gì, còn nhiều người hư hỏng lại lấy được chồng tử tế, sướng mà không biết sướng, pótay
dịu đã bình luận
Thật hiếm có người chồng nào như anh,anh hãy cố gắng đến lúc nào đó rồi vợ của anh sẽ hiểu thôi.
Duyên Toàn đã bình luận
Vợ anh thật hạnh phúc vì có người chống như anh. Tôi cũng là một người vợ dĩ nhiên tôi không có được diễm phúc như vợ anh, nhưng nếu anh thay đổi không quan tâm một chút đến vợ và cho mình một chút ích kỹ thì vợ anh mãi mãi không bao giờ trưởng thành đâu. Chúc anh hạnh phúc.
Beu: đã bình luận
Tôi hy vọng chị sẽ hiểu được anh và trân trọng những gì chị đang có. Con người khi sự chịu đựng vượt quá mức giới hạn thì người thiệt thòi chính là đứa bé trong bụng thôi. Tôi mong cả anh và chị hiểu và cố gnag81 thay đổi để hiểu nhau, chia sẻ cùng nhau trong cuộc sống hôn nhân. Chúc anh chị hạnh phúc nhé!
Icy đã bình luận
The lam lo co ay mot vai tuan, co ay se Thay doi, con neu ko thi Bo Tay.
nmai đã bình luận
o doi that lam eo lé sao lai co nhung nguoi k biet huong hanh phuc the
Trang đã bình luận
Thật sự người vợ này thật hạnh phúc khi có người chồng như anh. Tôi thấy trường hợp của anh cũng tương tự như tôi, nhưng chỉ khác nhau ở chỗ là tôi là vợ. Có lẽ tôi còn đau khổ hơn anh nhiều, vợ chồng tôi chỉ mới kết hôn gần 07 tháng thôi, nhưng tình cảm của anh ấy không giống như chồng đối với vợ mà chỉ là bạn bè bình thường thế thôi. Tôi cố gắng sống, chịu đựng vì tôi vẫn trân trọng cuộc hôn nhân này và vì tôi yêu anh ấy thật lòng. Mong là ngày ngần nhất anh ấy sẽ hiểu tôi và chúng tôi sẽ nắm chặt tay nhau đi đến cuối cuộc đời. Anh cũng vậy, hãy trân trọng hạnh phúc đang có, hãy bình tâm tìm cách nói chuyện chân tình với cô ấy những gì anh đang nghĩ và mong muốn, hy vọng vợ anh sẽ nhận ra thiếu sót của mình và biết nắm giữ hạnh phúc mình đang có. Chúc anh chị thật hạnh phúc!
NGA đã bình luận
toi nghi anh dang tu danh mat chinh minh,neu nhu bo me anh biet anh dang phai song voi vo o gia dinh nha vo nhu the chac bo me anh rat buon,co le vo anh ko lay anh vi tinh yeu tu day long dau,anh can phai noi chuyen lai voi co ay,de co ay biet song va ton trong chong minh,cho du no la ket cuc rat xau,con rat nhieu nguoi con gai biet yeu thuong anh a,anh dung tao cho minh mot dia nguc mai nhu the,chuc anh hp